Editor: Thư Thư
Mặt Phù Bích mặt đỏ giống như cua nấu chín, yêu kiều, ánh mắt long lanh hờn dỗi Tống Minh Hi.
Tống Minh Hi ôm kiều hương nhuyễn ngọc trong lòng ngực, hạ thể càng thêm trướng nóng, côn th*t không khỏi cọ Phù Bích.
Tay hắn ở trong nước vuốt ve vòng eo nàng, nhéo nhéo mông nàng, đem người kéo lại mạnh mẽ mút hôn, đầu lưỡi xâm nhập khoang miệng nàng, công thành đoạt đất.
Sau đó nói: "Tiểu người câm, lần này tự ngươi động."
Phù Bích quả thực không thể tin được mình vừa nghe cái gì, nàng thật là xem nhẹ Tống Minh Hi, không biết bộ dạng lưu manh này của hắn, nếu bị quý nữ trong kinh thành biết, còn có thể tiếp tục ngồi hưởng danh hiệu "Kinh thành song bích" nữa hay không.
Phù Bích chống ngưc Tống Minh Hi ngồi dậy, xiêm y tơ lụa bập bềnh trên mặt nước, vải vóc không tính rờm rà, ôm sát da thịt, nàng lung tung đem quần dưới thân kéo ra, nắm côn th*t thô cứng ngồi xuống.
Không biết là do thân thể ở trong nước, hay là do lần đầu tiên làm quá tàn nhẫn, lần này tiến vào lại thuận lợi không ít.
Lúc nguyên cây cắm vào, Tống Minh Hi phát ra một tiếng rên thoải mái, nhéo mặt Phù Bích, một bên nói: " Hôm qua sao lại không phát hiện ra ngươi có thể ngậm sâu như vậy nhỉ, thật bất ngờ nha, tiểu người câm."
Phù Bích nhẹ nhàng hất tay hắn ra, tự mình vịn hai bên sườn thùng tắm lên xuống nuốt côn th*t, bản thân nàng cũng thoải mái khó nhịn, lưng lộ ra, bờ vai thư giản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-phong-la-cai-nguoi-cam/220223/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.