"Chút chuyện nhỏ này làm cũng không xong?"
Phù Bích đứng chỗ góc tường, yên lặng nghe giáo huấn, lúc này mặt trời xế chiều, ngã sai vặt Nguyên Trác bên người Tống Minh Hi tới tìm Phù Bích, kêu nàng chuẩn bị một chút, buổi tối lại tiếp tục hầu hạ Thế tử gia, lúc này nàng mới có thể được giải thoát.
Tiểu Thúy an ủi Thu Nhạn "Mặc dù là cái người câm, nhưng thế nào cũng là người trong phòng thế tử, Thu Nhạn tỷ nên kiềm chế lại, đỡ phải bị người ta thấy ngươi mắng nàng, cho rằng tỷ tỷ không vừa mắt Thế tử gia."
Hai lời làm đau Thu Nhạn, nàng ta khinh miệt trừng mắt Phù Bích, phất tay kêu nàng đi xuống.
Phù Bích đi theo Nguyên Trác quay về một chuyến, âm thầm ghi nhớ những đoạn đường phải đi qua, Tống phủ bố trí khác với những tòa tứ hợp viện bình thường khác, lại rất phức tạp, có lẽ là do bọn họ nguyên gốc ở vùng Tô Hàng, yêu thích cây vườn, con đường vốn là hai thước có thể đi xong, một hai phải tạo cái núi giả, đào thêm kênh hồ, đem đường biến thành mười thước, Phù Bích nỗ lực nhớ kỹ mỗi đặc điểm trên đường, để ngày sau trốn đi.
Tới phòng Tống Minh Hi ở, trước tiên nàng tự nấu nước lau mình sạch sẽ, sau đó lại phải nấu nước cho Tống Minh Hi, lăn lộn xong lại cảm thấy bản thân như chưa lau người qua trước đó.
Nàng vốn sạch sẽ, vì thế lại cởi y phục, dùng chậu rửa mặt múc nước, ở sau bình phong lau mình.
Lau gần xong, quay đầu nhìn lại, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-phong-la-cai-nguoi-cam/220222/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.