Khi đã ăn xong thì bọn tôi bắt tay vào bới cái sân lên để tìm cái hộp đựng kính áp tròng ấy. Ngồi đào mệt bở hơi tay nhưng bọn tôi vẫn không tìm thấy, đang lúc định bỏ cuộc thì con Bob đột nhiên lấy chân đào đống tuyết bên cạnh cái ghế nhỏ của tôi lên làm tuyết văng đầy lên bọn tôi. Khi đang định mắng thì Bob tha một cái gì đó về rồi đi lại trước mặt bọn tôi rồi nhả xuống, khi thấy thứ đó thì tôi đã ngay lập tức nhào đến ôm Bob nói:
“Giỏi quá, giỏi thế, sao biết Bob bọn chị đang tìm cái này?”
Con Bob sủa gâu gâu đắc chí rồi nằm xuống ý muốn tôi vuốt ve, nhưng tôi lắc đầu nói: “Tối nha, bây giờ bọn chị bận rồi.”
Bob thấy bị từ chối thì hai tai xịu xuống rồi ngúng nguẩy bỏ vào nhà. Tôi nhìn theo thì thấy hơi buồn cười.
“Lần đầu tiên tao thấy nó dỗi đấy, chắc là nó thích mày lắm đấy An.” Tùng nói giọng đầy ngạc nhiên.
Tôi phì cười rồi đứng lên, nắm chặt cái hộp ấy trong tay, trong lòng tôi đầy sự phấn khích.
Đầu tiên, bọn tôi đến nhà của Đức. Khi chú Phang thấy bọn tôi đến thì tỏ vẻ vui vẻ rồi gọi mau chóng gọi Đức ra, bọn tôi khi ấy cũng cười cười rồi nói chuyện với chú ấy như bình thường. Sau đó Đức ra ngoài, khi thấy bọn tôi thì Đức giật mình, song rất nhanh sau đó cậu nhớ lại chuyện tối qua thì liền gật đầu.
Cứ thế bọn tôi lấy lí do là đi chơi nhưng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-toi-co-quy/2742908/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.