Phương Lam Nhi mặt đỏ bừng bừng, tức giận như núi lửa phun trào, mắng ra.
“ Cái tên khốn nhà ngươi. Ai là vợ ngươi chứ? Cái chuyện hôn sự chết tiệt kia do tỷ tỷ hứa với ngươi thì để tỷ ấy tiền lấy đi. Bổn tiểu thư không quan tâm. Nếu từ giờ ngươi còn dâm gọi một tiếng vợ này nữa ta liền cắt lưỡi ngươi.”
“ Không sao. Không sao. Hiện tại muội còn nhỏ chưa hiểu chuyện nên không cảm nhận được nhưng đến khi đã lớn nhất định sẽ nhìn thấy điểm tốt của ta. Ha ha ha.” Liệt Hổ phá lên cười làm Phương Lam Nhi tức chết.
Hai người một hồi nháo nhào, chỉ có Thiên Mệnh tự mình lặng lẽ đi đến bờ sông trước mặt. Mặt nước phản chiếu nhân ảnh, hắn lúc này khoé miệng còn lưu vệt máu tươi, tóc tai lộn xộn, quần áo xốc xếch trong cứ như tên ăn mày.
Nhân gian thế sự biến hoá khó lường, hơn tháng trước còn trên đỉnh Vẫn Thần Sơn tiêu diêu nhàn nhã, không hỏi sự đời, giờ đây đã thành tên sát nhân đáng sợ. Hắn nhớ đến lúc hai huynh đệ Trương gia bỏ mạng đều hướng mình mang ra hai tiếng quái vật. Nội tâm tự hỏi liệu bản thân thật là quái vật.
“ Không phải. Ta không phải quái vật.” Hắn hét lớn một tiếng, sau đó, thân thể nhanh như tia chớp phóng đi.
Phương Lam Nhi và Liệt Hổ nghệ động tỉnh, quay đầu nhưng đã trễ, thân hình y đã khuất bóng phía xa.
Một địa phương khác, Lam Thần trong tay ngân tiên liên tiếp đánh ra, đến khi bộ tiên pháp chấm dử cũng là lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-thien-quyen-thanh/161578/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.