Vĩnh Hằng Chân Thần chín đầu, hoặc là dữ tợn, hoặc là lạnh giá, hoặc là gầm gừ, hoặc là cười gian, hoặc là gầm khẽ. Những con mắt đều nhìn về phía hư không chung quanh, ánh mắt nhìn đến chỗ nào, không gian vũ trụ hoàn toàn ngưng lại, cho dù là uy năng của Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng không thể làm không gian bị đọng lại hoặc nghiền nát.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Vĩnh Hằng Chân Thần đạp vào hư không, mỗi một bước đều làm hư không run lên rồi phát ra những tiếng nổ vang.
Một trăm lẻ tám móng vuốt giẫm đạp vào hư không phát ra thanh âm, rất đều.
Chung quanh một khoảng yên tĩnh, không có bất kỳ một Vũ Trụ Tối Cường Giả nào có động tĩnh. Đến cả Người Sáng Lập Cự Phủ cũng cầm thần phủ lặng lẽ đứng đợi.
- Cự Phủ chỉ là tiểu gia hỏa Thời Đại Luân Hồi Thứ Ba mà thôi. Thành Vũ Trụ Tối Cường Giả thời gian ngắn ngủi. E rằng hai ta liên thủ, cũng có thể làm hắn chết rồi.
Đệ Lục Chân Chủ truyền âm nói. Đệ Tam Chân Chủ cũng cười như xem trò chơi:
- Đến cả chí bảo chí cường cũng không hề có. Dưới một chiêu này, đích xác rất có khả năng chết.
Trong lịch sử, Vũ Trụ Tối Cường Giả chết do chiến đấu cũng rất ít.
Còn Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ lúc này đã thấy được khả năng tiêu diệt Cự Phủ.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Vĩnh Hằng Chân Thần hình thể khổng lồ, nhìn như chậm rãi đạp vào hư không, kỳ thực tốc độ trên trăm lần tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659378/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.