Chương trước
Chương sau
- Ta luôn thiếu một món chí bảo chí cường thích hợp, luôn thiếu!
Người Sáng Lập Cự Phủ đứng giữa hư không, cầm thần phủ, đưa mắt ra xa.
- Nguyên nhân chính là vì không có chí bảo chí cường, ta luôn phải hạ mình ẩn nhẫn, sợ mũi nhọn quá lớn, làm tộc nhân loại ta gặp phải tai họa. Nguyên Tổ có đại ân với ta, hắn bị trấn áp vĩnh cửu, cũng chỉ hy vọng ta nhất định phải dẫn dắt tộc nhân loại. Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ, hai người các ngươi biết cái gì làm ta phẫn nộ không?
Đôi mắt Người Sáng Lập Cự Phủ sáng ngời, hai luồng hào quang thật sự xé rách không gian, tiếng gầm giận dữ vang lên:
- Đó là ai muốn tiêu diệt tộc nhân loại ta!
- Diệt tộc! Diệt tộc!
- Chỉ Thần Nhãn Tộc các ngươi cũng dám hung hăng muốn tiêu diệt tộc nhân loại ta?
- Lúc Nguyên Tổ còn, các ngươi ai dám lên tiếng?
- Hôm nay, ta cho các ngươi biết! Hậu quả muốn tiêu diệt tộc nhân loại ta!
Thanh âm Người Sáng Lập Cự Phủ chấn động, đồng thời cầm chắc thần phủ, gầm lên nói:
- Thứ mười lăm!
- Đi mau!
- Đi!
Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ vừa sợ vừa giận. Rồi bất chấp mọi việc, lập tức bắt đầu chạy trốn
Một búa xuất ra…
Đêm tối khôn cùng giáng lâm, tựa như tại một hư ảnh Cự Phủ trong không gian giả định ánh lên hào quang chói mắt, sau đó hư ảnh Cự Phủ ánh lên hào quang chói mắt đó lại dung hợp vào thần phủ, vô thanh vô tức bổ vào Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ.
- Ầm…
Vô số ngôi sao cản trở đều bị nó đánh tan.
- Nhanh! Dùng ngôi sao ngăn trở hắn…
Đệ Lục Chân Chủ nóng nảy luống cuống, Đệ Tam Chân Chủ lại cả giận nói:
- Công kích của hắn làm Vĩnh Hằng Chân Thần do tam đại chí bảo chí cường dung hợp cũng có thể bị đánh tan. Chí bảo chí cường loại khu vực của ta làm sao chịu nổi hắn? Đến cả tốc độ cũng không ảnh hưởng được bao nhiêu. Nhanh, chúng ta mau mau chạy trốn trước rồi tính…
- Các ngươi không đi được!
Một thanh Cự Phủ xé gió bay tới, cấp tốc đuổi theo.
Tốc độ không ngừng tăng vọt, gấp mười tốc độ ánh sáng, tăng vọt lên vạn lần tốc độ ánh sáng. Hơn nữa chung quanh Cự Phủ phi hành bốc lên hư ảnh Cự Phủ, càn quét bừa bãi, làm những ngôi sao đã hóa thành vô số sao băng liên tục bị đánh tan. Đường đường là chí bảo chí cường loại khu vực, đối với Người Sáng Lập Cự Phủ gần như không hề có hạn chế gì.
- Nhanh, nhanh, nhanh.
Một tòa cung điện phi hành với tốc độ cao.
Cung điện đó vẻn vẹn chỉ là chí bảo đỉnh cao. Còn Người Sáng Lập Cự Phủ dùng thần phủ chí bảo chí cường, thần phủ lại được phối hợp với thực lực bản thân, tốc độ nhanh như thế nào chứ?
- Hắn đang tới gần.
- Không ổn.
Vượt qua mười vạn lần tốc độ ánh sáng, Người Sáng Lập Cự Phủ chỉ chớp mắt đã đuổi theo.
- Tránh trong cung điện à? Vậy cứ để ta phong ấn đi.
Người Sáng Lập Cự Phủ duỗi thẳng tay phải. Chỉ thấy tay phải chợt lớn lên, biến thành bàn tay năm ngón to trăm vạn km, mỗi một ngón tay đều bốc lên hư ảnh cự phủ, làm chung quanh bàn tay chìm vào một khoảng bóng đêm quỷ dị.
- Chúng ta tách ra.
- Tránh bên trong chí bảo cung điện, căn bản không có cách nào phản kháng. Đến cả Vĩnh Hằng Chân Thần cũng không đỡ được, một chí bảo cung điện đỉnh cao, nếu bị hắn chộp được, chúng ta ở bên trong sẽ không có cách nào phản kháng, sợ sẽ bị hắn ném vào trong cung điện loại trấn áp, bị hắn giam luôn.
- Bích Nhãn, ngươi thực lực không đủ, không phải đối thủ của hắn, mau mau tiến vào một phương thế giới của ta.
- Được.
Nếu đối phương có bảo vật loại trấn áp, mà thực lực cường đại hơn nhiều, thì tự nhiên sẽ một mạch co đầu rút cổ.
Rào! Rào!
Cung điện sáng lên rồi biến mất.
Một nam tử tắm mình trong tử quang mang màu tím, đứng giữa hư không, mặc một áo giáp màu tím, nhìn Người Sáng Lập Cự Phủ, giận dữ quát nói:
- Cự Phủ, chúng ta đã chạy trốn, ngươi còn truy mãi không tha? Nếu chỉ cần Đệ Lục Chân Chủ, thì trước mặt ngươi đích xác cũng có thể chết. Nhưng ngôi sao của ta cho dù không bằng ngươi, cũng không thể chết được.
- Giao ra ba món chí bảo đỉnh cao cung điện, thù hận giữa Thần Nhãn Tộc các ngươi và nhân loại ta xem như chấm dứt!
Người Sáng Lập Cự Phủ cất tiếng hào phóng.
- Nếu không, phủ pháp của ta thật sự thiếu một vài đối thủ thích hợp để tôi luyện đề cao.
Đệ Tam Chân Chủ mặc áo giáp tím trông mặt rất khó chịu, trầm mặc hồi lâu.
- Được rồi! Thần Nhãn Tộc ta kính trọng ngươi, cho ngươi ba món chí bảo.
Đệ Tam Chân Chủ nói:
- Một món chí bảo loại khu vực đỉnh cao, một chí bảo loại cung điện đỉnh cao, một chí bảo linh hồn ảo thuật đỉnh cao.
Veo! Veo! Veo!
Ba luồng hào quang bay thẳng về phía Người Sáng Lập Cự Phủ.
Người Sáng Lập Cự Phủ xòe tay, bắt lấy ba món chí bảo, đưa mắt nhìn, rồi nhận lấy.
- Vèo!
Đệ Tam Chân Chủ lập tức hóa thành lưu quang, nhanh chóng bay đi với tốc độ cao.
Còn Kim Hoàng Ma Thần và Tọa Sơn Khách xa xa, cùng với La Phong trong đỉnh núi màu xanh, đều có vẻ kinh ngạc.
Thần Nhãn Tộc, khí thế rất lớn.
Khả không ngờ Người Sáng Lập Cự Phủ đánh cho như vậy, bức cho hai vị Chân Chủ Thần Nhãn Tộc phải cúi đầu, chịu giao ra ba món chí bảo cực phẩm đỉnh cao.
- Cự Phủ, chúc mừng! Vũ Trụ Nguyên Thủy nhân loại quả thật lợi hại. Nguyên Tổ lợi hại, Cự Phủ ngươi cũng lợi hại. Ha ha, có chí bảo chí cường, thực lực Cự Phủ ngươi có thể mạnh tới như thế.
Tiếng hài đồng từ trong Kim Hoàng Ma Thần truyền ra.
- Ha ha… Kim Hoàng, xin ngươi tạm thời đừng tiết lộ tin tức này ra ngoài.
Người Sáng Lập Cự Phủ nói.
- Không tiết lộ ra ngoài? Chậc chậc. Thần Nhãn Tộc nếm mùi cay đắng, tin tức không tiết lộ, họ e rằng cũng sẽ không chủ động truyền bá ra ngoài. Chỉ sợ bọn họ ước gì các thế lực khác cũng gặp thiệt thòi như vậy. Cự Phủ, ngươi thật là giảo hoạt. Được, ta tuyệt đối không truyền ra ngoài
Kim Hoàng Ma Thần phát ra tiếng cười trong trẻo.
- Tọa Sơn Khách, cũng xin ngươi đừng tiết lộ tin này
Người Sáng Lập Cự Phủ quay đầu nhìn về phía bên kia.
- Đương nhiên.
Tọa Sơn Khách thanh âm cũng truyền ra.
Người Sáng Lập Cự Phủ khẽ gật đầu, lập tức thân ảnh mơ hồ, rồi hóa thành một chiếc Cự Phủ, bắt đầu xé gió nhanh chóng bay đi.
Kim Hoàng Ma Thần cũng cáo biệt Tọa Sơn Khách. Núi đá xanh cũng lao về phía lối ra Thâm Uyên.
Trong Thâm Uyên.
Đỉnh núi xanh đang bay với tốc độ cao.
- Sư phụ.
La Phong vẫn cảm thấy kích động cuộn trào, đồng thời nội tâm cũng có một cảm giác khó hiểu. Trước hết rót cho Tọa Sơn Khách một ly.
- Người Sáng Lập Cự Phủ của nhân loại ta rất lợi hại, nhưng lợi hại mấy thì làm sao có thể đánh chết được Vũ Trụ Tối Cường Giả khác?
- Ha ha… Đương nhiên có thể chứ!
Tọa Sơn Khách ngồi đó, bưng chén rượu cười nói:
- Năm đó Nguyên Tổ tung hoành Vũ Trụ Hải, tam đại Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ, không có một ai dám trêu vào hắn. Đến cả khác Vũ Trụ Tối Cường Giả xa xa mà thấy hắn cũng lập tức chạy trốn! Ngươi nói, nếu vẻn vẹn chỉ chiếm thượng phong, làm sao có thể khiến cho các Vũ Trụ Tối Cường Giả khác phải sợ như vậy?
La Phong giật mình.
Đúng vậy. Nếu không có nguy hiểm về sinh mạng, Nguyên Tổ cũng không đến mức làm Vũ Trụ Tối Cường Giả khác phải kinh sợ ra như vậy.
- Thực lực của Cự Phủ hơi kém Nguyên Tổ năm đó, nhưng cũng rất tiếp cận.
Tọa Sơn Khách cảm khái.
- Người Sáng Lập Cự Phủ giết chết Đệ Tam Chân Chủ được không?
La Phong truy vấn.
- Không thể.
Tọa Sơn Khách nói thẳng:
- Đệ Tam Chân Chủ có hai món chí bảo chí cường trong người, thực lực xếp thứ hai trong bảy đại Chân Chủ. Cự Phủ có thể áp chế Đệ Tam Chân Chủ, nhưng lại không giết chết được! Đệ Lục Chân Chủ thật ra kém hơn một chút, vẻn vẹn chỉ có một món chí bảo chí cường loại công kích linh hồn. Gặp phải Cự Phủ, rất có thể bị đánh chết.
- Đã giết không chết, vậy Đệ Tam Chân Chủ vì sao phải cúi đầu?
La Phong truy vấn.
- Ha ha…
Tọa Sơn Khách ha ha cười.
- Đương nhiên phải cúi đầu. Cự Phủ lúc trước vẫn dấu kín thực lực, luôn không chính thức bộc phát. Thực lực đã mạnh mẽ như vậy. Lần này thực lực bộc phát, tin rằng chẳng mấy chốc sẽ lần lượt bộc phát nữa, tiếp tục giao chiến với cường giả khác. Lúc trước chưa bộc phát, không được chiến đấu tôi luyện với cường giả cùng một cấp độ, mà đã có thể mạnh như thế. Một khi chiến đấu với Vũ Trụ Tối Cường Giả khác, nhất định có tác dụng tăng cường. Chỉ cần tiến thêm một bước, sẽ là một Nguyên Tổ khác! Đã như vậy, thì nên sớm cúi đầu đi, cũng không chịu lỗ gì.
La Phong giật mình.
Đúng.
Chưa bao giờ thi triển phủ pháp, mà đã có thể tu luyện thành như vậy. Một khi tiếp tục tôi luyện, rất có thể tiến thêm một bước.
- Đã như vậy, vẻn vẹn chỉ phải bỏ ra ba món chí bảo cực phẩm đỉnh cao?
La Phong nói:
- Đối với Thần Nhãn Tộc chẳng là gì cả mà.
- Ha ha, ngươi nghĩ rằng Thần Nhãn Tộc là tộc quần gì?
Tọa Sơn Khách lắc đầu nói:
- Đó chính là Đệ Nhất Đại Thế Lực của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất! Chính là thế lực gần như có thể sánh được với cả Thánh Địa Vũ Trụ! Đệ Tam Chân Chủ có thể ngạnh kháng Cự Phủ, còn Đệ Nhất Chân Chủ, cho dù Cự Phủ có tiến thêm một bước, cũng nhiều nhất là áp chế được Đệ Nhất Chân Chủ. Đệ Nhất Chân Chủ năm đó đứng trước mặt Nguyên Tổ, cũng đã có thể vượt qua được.
- Bảy đại Chân Chủ một khi toàn bộ liên thủ, sẽ đáng sợ hơn nữa.
- Hừ hừ, hơn nữa Thần Nhãn Tộc sắp gặp phải đại hạn, bảy đại Chân Chủ cảm thấy vô cùng điên cuồng. Nếu thật sự đánh với Thần Nhãn Tộc, cho dù hắn một mình một người có lợi hại tới mấy, nhưng toàn bộ tộc quần nhân loại thì làm sao mà đấu được với Thần Nhãn Tộc? Sợ là các Vũ Trụ Chi Chủ khác cũng không dám vào Vũ Trụ Hải nữa.
- Đây là một lần chấm dứt ân oán.
- Thu một chút chỗ tốt, mà cũng không làm cho Thần Nhãn Tộc quá đau lòng.
- Thần Nhãn Tộc không muốn trêu vào Cự Phủ! Cự Phủ cũng nghĩ cho tộc nhân loại, không muốn toàn diện khai chiến với Thần Nhãn Tộc…
Tọa Sơn Khách nói:
- Vì vậy, trở thành như vậy.
La Phong khẽ gật đầu.
Đúng, Cự Phủ của tộc nhân loại tuy lợi hại, nhưng các Vũ Trụ Chi Chủ khác thì hơi yếu. Một khi toàn diện khai chiến, để đảm bảo an toàn, sợ không dám vào Vũ Trụ Hải. Nếu không thể vào lang bạt trong Vũ Trụ Hải tôi luyện, e rằng tộc nhân loại rất khó sinh ra vị Vũ Trụ Tối Cường Giả thứ ba.
- Giữa các Vũ Trụ Tối Cường Giả, thực lực chênh lệch cũng lớn như vậy à?
La Phong cảm khái.
- Cũng chỉ có Nguyên Tổ là tương đối biến thái đặc thù. Ta thấy, Cự Phủ hẳn là được Nguyên Tổ chỉ điểm, mới có thể mạnh tới như vậy.
Tọa Sơn Khách cảm thán nói:
- Nếu không, chỉ dựa vào chính mình cảm ngộ, mà cả hai đều nghịch thiên như vậy, thì quả là không có khả năng lắm.
- Nguyên Tổ?
La Phong thầm gật đầu:
Nguyên Tổ mặc dù bị trấn áp vĩnh cửu, nhưng hắn vẫn có thể liên lạc với nhân loại, chỉ là phỏng chừng hắn cũng liên lạc với vài ba người như Cự Phủ, Hỗn Độn thôi.
Đỉnh núi xanh tiến vào khu vực có sức hút điên cuồng. Lúc trước La Phong chính là bị lực hút này kéo vào. Sức hút rất mạnh còn mạnh hơn công kích của Cự Phủ.
Bây giờ muốn từ bên trong bay ra, phải bay ngược sức hút này.
- Rào rào…
Hòn núi xanh xoay tròn, đảo qua những vòng cung, bay vòng vòng trong Thâm Uyên dần dần di chuyển ra ngoài.
- Muốn ra ngoài, một là phải chống cự được bộ phận sức hút, hai là mượn dùng một bộ phận sức hút.
Tọa Sơn Khách nói:
- Phải mượn lực, nếu không Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng không đi được! Chỉ có như vậy, mới có thể ra ngoài. Quá trình ra ngoài rất chậm, sợ phải mấy tháng. Trong thời gian mấy tháng này, ta sẽ giúp ngươi hoàn toàn khôi phục Phong Ma Diệt Thần Giáp. Sau này ngươi tiếp tục đi. Nên làm gì thì cứ làm.
- Dạ, sư phụ.
La Phong cung kính đáp
Ly khai nơi này, tự nhiên là đi tới chỗ có Thạch Trụ Vân Đen, tôi luyện ý chí. Hơn nữa mình cũng chiếm được tín vật đen của Ngũ Hồn, càng nên tới đó xem!
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.