- Tọa Sơn Khách ngươi là đại sư luyện chế chí bảo có thể nói là cao nhất cả Vũ Trụ Hải, còn cần gì đến cánh bạc và Diệt Tuyệt Thần Khải? Ngươi muốn, ngươi tự mình hoàn toàn có thể luyện chế.
Trong thanh âm Đệ Tam Chân Chủ ẩn chứa vẻ dễ dàng tùy ý.
- Hơn nữa ngươi lại là độc hành giả, lấy nó đề làm gì? Ngược lại, Kim Hoàng có gánh nặng cả một tộc quần, cũng có khả năng nhất như vậy.
Tọa Sơn Khách nhất thời nở nụ cười.
Nhưng Kim Hoàng Ma Thần lửa giận bừng bừng.
- Ta nói không có, các ngươi nhất định không tin!
Thanh âm như một đứa hài đồng, càng thêm sắc nhọn cao vút.
- Đương nhiên không tin. Ta cũng không thèm các ngươi phải tin. Ta Kim Hoàng phải sợ các ngươi à? Ta sợ Thần Nhãn Tộc các ngươi sao? Trấn áp phong ấn ta, ha ha. Đến đây đi, ai cũng biết bảy đại Chân Chủ Thần Nhãn Tộc các ngươi liên hợp lại thủ đoạn rất lợi hại. Ta tin rằng các ngươi có thủ đoạn trấn áp phong ấn, nhưng cho dù trấn áp, cũng nhiều nhất là trấn áp ta hết một vòng luân hồi thôi!
- Đợi đến qua vòng luân hồi, các ngươi Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất toàn bộ sẽ chết.
- Đến lúc đó ta tự nhiên có thể một lần nữa xuất thế! Về phần tộc quần ta, họ đều sống trong số Vũ Trụ Nhỏ của ta, vô cùng an toàn.
Kim Hoàng Ma Thần hiển nhiên đã hơi phát điên. Vũ Trụ Tối Cường Giả kiêu ngạo như thế nào chứ, bị nhục nhã như vậy, sao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659377/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.