Chương trước
Chương sau
Nghe nói giao chiến ngoài kia rất có khả năng có Người Sáng Lập Cự Phủ, La Phong rốt cuộc cũng không chần chừ.
- Sư phụ, chúng ta mau mau đi thôi.
La Phong liền nói, đồng thời quay đầu nhìn qua bên cạnh. Chỉ thấy những sợi tơ thần lực mù mịt từ thần thể hắn bay ra, sau đó ngưng tụ bên cạnh, thành một hình thái nhân loại, chính là một hóa thân.
Cỡ như Vũ Trụ Tôn Giả đã có thể dễ dàng sử dụng thần lực hóa thân.
Còn Bất Hủ, thì rất khó sử dụng chiêu này. Bởi vì thần lực họ rất yếu, phân ra chút thần lực thì đến cả duy trì " ý thức cơ bản" cũng không làm được. Phân ra thần lực nhiều một chút, tỷ như phân ra 50% thần thể, lại làm cho mất sức chiến đấu của thần thể. Việc này dẫn đến rất ít khi thấy Thần Linh Bất Hủ có thể làm được thần lực hóa thân.
Nhưng Vũ Trụ Tôn Giả mà thi triển lại dễ dàng hơn.
Như lúc trước Nguyên Thủy Tinh mở ra, rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả Hồng Minh vào Nguyên Thủy Tinh, đã có rất nhiều người đều có hóa thân.
- Hay lắm!
- Chúng ta xuất phát.
Tọa Sơn Khách cũng không muốn chậm trễ.
Chỉ vài giây sau.
Một ngọn núi sừng sững màu xanh bay lên lơ lửng, bay thẳng lên cao, sau đó Tọa Sơn Khách lại thi triển ra một đồ hình hoa văn kỳ bí khổng lồ, dẫn động không gian bí ẩn, lập tức bị truyền tống thẳng đi.
Trong không gian bí ẩn lúc này, cũng chỉ còn lại có một hồ, một đảo, một thần lực hóa thân mà thôi!
Mặt đất băng giá vô tận, ngọn núi màu xanh một lần nữa xuất hiện.
Vèo!
Ngọn núi màu xanh nhanh chóng bay ra xa rất nhanh, căn bản coi thường mọi nguy hiểm.
- So với nơi khác ở Thâm Uyên, thì không gian bí ẩn quả thực là một thế ngoại đào nguyên.
La Phong tán thưởng nói:
- Không có nguy hiểm, rất yên ả, chẳng trách năm đó siêu tồn tại kia đã chọn nơi đó, hơn nữa muốn vào đó, phải giở một thủ đoạn rất cao minh. Ta đã thấy sư phụ thi triển, cũng vẫn không thể làm được.
- Chờ ngươi thành Vũ Trụ Tối Cường Giả, có thể học được.
Tọa Sơn Khách nhìn về phía La Phong.
- Được rồi, ta nhắc nhở ngươi một câu. Thần lực hóa thân của ngươi tốt nhất an tâm đứng đó mà tìm hiểu. Không được đột nhiên phân tán thần lực hóa thân của ngươi. Sư phụ ta cũng không có thời gian trở lại đó mà đưa ngươi vào đâu.
- Con hiểu.
La Phong cười
Mình ỷ vào trình độ trường phái bí văn, có lẽ có thể đấu một trận với các Vũ Trụ Chi Chủ! Nhưng các Vũ Trụ Tối Cường Giả công kích, hoặc những nhân vật còn đáng sơn hơn cả Vũ Trụ Tối Cường Giả vốn đã bị tiêu diệt không biết bao lâu rồi, thì mình vẫn quá non nớt. Lần này đã có thể nghiên cứu được tuyệt học tối cường, tự nhiên không dễ dàng bỏ qua.
- Dù sao cũng chỉ là một thần lực hóa thân! Không phải chuyện lớn. Một mạch sống ở đó cũng được.
La Phong đôi mắt lóe sáng.
- Bất luận như thế nào cũng phải tập trung nghiên cứu cho thấu bí pháp này. Ta đang rất mong chờ.
Xoát! Xoát! Xoát!
Nói chuyện một lát, tốc độ ngọn núi càng lúc càng nhanh, lúc này đã đột phá gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, rồi tiếp tục tăng lên.
- Oa.
La Phong cũng chú ý tới quả núi bay với tốc độ siêu cao.
- Sư phụ, ngươi… sư phụ di chuyển với tốc độ siêu cao. Đột phá hạn chế quy luật vận chuyển rồi. Chấn động sẽ không nhỏ, sẽ bị Vũ Trụ Tối Cường Giả đang chiến đấu phát hiện đó.
La Phong không kìm được nói. Tọa Sơn Khách ngồi đó, thong dong tự đắc tự rót cho mình một chén rượu trái cây:
- Chẳng lẽ từ từ bay qua? Chờ ngươi bay qua, chiến đấu sớm đã kết thúc rồi!
- Nhưng…
La Phong nhất thời nói không nên lời.
Gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, e rằng phải bay vài ngày.
Vài ngày?
Cường Giả Chiến đấu vốn nhanh, cho dù là Vũ Trụ Tối Cường Giả chiến đấu thảm liệt, có thể duy trì được nửa giờ cũng rất ghê gớm rồi. Đương nhiên ngoại trừ việc truy đuổi! Một vài cường giả một đuổi một chạy, truy đuổi mất ngàn năm vạn năm cũng đã có. Nhưng quả thật chính diện liều mạng chém giết thì thời gian đều rất ngắn.
Tốc độ chậm không kịp, tốc độ nhanh sẽ bị phát hiện.
- Cho dù bị phát hiện, thì đã sao?
Tọa Sơn Khách bưng chén rượu lên hớp một hơi, tán thưởng nói:
- Tới đây. Rượu này không tệ đâu. Là do một vị hảo hữu ở Đệ Nhị Thời Đại Luân Hồi mời ta luyện chế chí bảo đưa tặng đó. Nếm thử nhé.
La Phong phì cười. Sư phụ đã không sợ, mình còn lo lắng cái gì.
- Rượu tặng để luyện chế chí bảo? Phải nếm chứ!
La Phong đi ra phía trước.
Tọa Sơn Phong tốc độ tăng vọt, gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, vạn lần tốc độ ánh sáng, mười vạn lần, vô cùng rầm rộ, vô cùng dễ dàng, uy năng nghịch thiên.
La Phong mới uống hai hớp.
- Ầm…
Một luồng sóng rung động làm La Phong hơi biến sắc.
- Tới rồi.
Tọa Sơn Khách đứng dậy, lập tức tay phải chém ra. Tất cả cảnh sắc chung quanh đều biến thành trong suốt, cả ngọn núi đều không còn cản tầm mắt.
La Phong hướng nhìn ra ngoài. Xa xa thấy hào quang vô cùng chói mắt, cuồng phong chung quanh tán loạn, dung nham nóng rực đã khô kiệt. Gặp phải Vũ Trụ Tối Cường Giả giao chiến, năng lượng tản mạn của Thuyền Vũ Trụ rõ ràng nằm ở thế yếu. Chấn động cường đại làm La Phong run sợ.
- Ta tới đây mới cảm giác được sự rung động. Còn sư phụ khi ở trong không gian bí ẩn đã cảm ứng được.
La Phong cũng hiểu chênh lệch giữa mình và Vũ Trụ Tối Cường Giả lớn như thế nào.
Lập tức không còn nghĩ gì khác, tập trung nhìn kỹ.
Hắn muốn thấy rõ, xa xa rốt cuộc có Người Sáng Lập Cự Phủ hay không.
- Ủa?
Tọa Sơn Khách lại kinh ngạc nói:
- Hai phương giao chiến, bên Thần Nhãn Tộc thật ra là Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ. Nhưng phe kia lại là Kim Hoàng!
- Kim Hoàng?
La Phong cũng nghe nói qua.
Kim Hoàng, Vũ Trụ Tối Cường Giả, danh hiệu Kim Hoàng Ma Thần, cũng được gọi là ' Kim Hoàng Đồng Tử ', vốn là một cường giả của Thực Mộng Tộc, một trong bảy đại tộc quần đỉnh cao Đệ Nhị Thời Đại Luân Hồi. Sau đó vì kỳ ngộ đặc thù, sinh mạng phát sinh biến hóa, tướng mạo trở nên hơi cùng loại với hình thái một hài đồng ma quái dùng hoàng kim điêu khắc, có mười ba tay, hơn nữa còn có thể chia làm xxx phân thân! Thực Mộng Tộc tuy chỉ có một Vũ Trụ Tối Cường Giả, nhưng bằng vào uy năng của Kim Hoàng Ma Thần, vẫn làm cho Thực Mộng Tộc liệt vào tộc quần đỉnh cao Đệ Nhị Thời Đại Luân Hồi.
"Là Kim Hoàng? " La Phong thở phào một hơi." Không quá tệ. Thần Nhãn Tộc không phải giao chiến với Cự Phủ."
Nếu vì mình, khiến cho Cự Phủ và Thần Nhãn Tộc giao chiến, thắng thì không sao, chỉ sợ Cự Phủ bị thương.
La Phong cũng nhìn qua.
Thời gian không gian méo mó, trong vùng thời gian không gian méo mó đó, vô số ánh sao băng chói mắt đảo qua. Ở giữa, có một con dị thú khổng lồ. Con dị thú sừng sững cao lớn, hơi cùng loại với bạch tuộc, có 13 xúc tu. Nhìn kỹ có thể phát hiện cả thân hình dị thú đều do binh khí ngưng kết cấu tạo thành.
Mười ba xúc tu, càn quét hư không, tiêu diệt tất cả.
Ầm! Ầm! Ầm!
Vô số sao băng chói mắt, ầm ầm nện vào trên người dị thú. Dị thú với mười ba xúc tu điên cuồng múa lên, quật tung đám sao băng.
Còn có hai luồng bích quang chói mắt. Hai luồng bích quang, dài trăm vạn km, sắc bén vô cùng. Hai thứ song song, lần lượt đảo qua thời gian không gian méo mó, đâm về phía con dị thú.
"Kim Hoàng Ma Thần. " La Phong thấp giọng nói: " Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ."
Những nhân vật uy danh hiển hách, đều có chí bảo chiêu bài.
Kim Hoàng Ma Thần, thứ mà hắn đang chiến đấu thi triển ra chính là Kim Hoàng Thú. Xem như bảo vật tiếp cận chí bảo chí cường, sánh ngang với Phong Ma Diệt Thần Giáp! Nhưng rất hiển nhiên, khi do Kim Hoàng Ma Thần thi triển, uy năng khác hẳn Ngũ Hồn Chi Chủ dùng Diệt Tuyệt Thần Khải.
Đệ Tam Chân Chủ, tên là Tinh Thần Chân Chủ, thi triển ra sao băng vô tận. Chính là chí bảo chí cường loại khu vực! Tên là, Tinh Thần Quốc Độ.
Đệ Lục Chân Chủ, tên là Bích Nhãn Chân Chủ, thi triển hai luồng bích quang, thực tế chính là chí bảo chí cường công kích linh hồn rất quỷ dị, tên là Bích Nhãn Quang.
- Sư phụ, Kim Hoàng Ma Thần tuyệt nhiên không phải thi triển chí bảo chí cường, mà có thể kháng cự Đệ Tam Chân Chủ và Đệ Lục Chân Chủ?
La Phong hỏi.
- Không.
Tọa Sơn Khách lắc đầu cười nói:
- Đầu tiên, Kim Hoàng. Hắn nhìn như vẻn vẹn chỉ thi triển Kim Hoàng Thú, nhưng trên thực tế trong cơ thể Kim Hoàng Thú còn có một chí bảo chí cường loại cung điện! Do đó Kim Hoàng có thể dễ dàng chịu được.
- Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ, hai người bọn họ cũng không sử dụng toàn lực.
- Tinh Thần Quốc Chủ vẻn vẹn sử dụng loại khu vực chí bảo chí cường, tùy ý cho Tinh Thần oanh kích mà thôi. Chủ yếu vẫn là Đệ Lục Chân Chủ công kích.
Tọa Sơn Khách nói:
- Hơn nữa ngươi cũng đã biết, Đệ Tam Chân Chủ có hai chí bảo chí cường.
La Phong gật đầu.
Ba vị Vũ Trụ Tối Cường Giả, Kim Hoàng Ma Thần, Đệ Lục Chân Chủ, đều có một món chí bảo chí cường! Đệ Tam Chân Chủ lại có hai chí bảo chí cường! Việc này cũng làm La Phong cảm thán. Trong Vũ Trụ Nguyên Thủy, còn có những Vũ Trụ Tối Cường Giả không có chí bảo chí cường. Nhưng Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, Vũ Trụ Tối Cường Giả Đệ Nhị Thời Đại Luân Hồi đã sống rất lâu, nên tỉ lệ tìm được chí bảo chí cường rất cao.
- Bởi vì hai người bọn họ hiểu rõ, Kim Hoàng Ma Thần có chí bảo chí cường loại cung điện trong người, cho dù tùy ý họ công kích, họ cũng không làm gì được, do đó cũng không xuất toàn lực.
Tọa Sơn Khách giải thích:
- Kim Hoàng chỉ là không cam lòng bị đánh, cho nên mới thi triển Kim Hoàng Thú đối kháng. Nhưng cái khó hiểu chính là, hai vị Chân Chủ Thần Nhãn Tộc biết rõ, Kim Hoàng Ma Thần có chí bảo chí cường loại cung điện, căn bản không giết được, vì sao còn không bỏ qua?
- Họ phỏng chừng đang truyền âm.
Tọa Sơn Khách nói:
- Ta đến xem thử.
Ầm!
Một luồng hắc quang mù mịt, từ ngọn núi màu xanh, nhanh chóng lan ra xa. Chẳng mấy chốc đã lan vào chiến trường.
- Tọa Sơn Khách! Ngươi đứng từ xa quan chiến thì cứ việc làm, sao muốn nhúng tay vào đây?
Một tiếng gầm gừ lạnh lùng vang lên, thanh âm được Tọa Sơn Khách dẫn dắt, La Phong cũng có thể dùng thần lực cảm ứng được.
- Tọa Sơn Khách, chẳng lẽ ngươi cũng muốn tham chiến?
Một thanh âm khác cười cợt.
- Đệ Lục Chân Chủ, ta chỉ là tò mò. Hai người các ngươi vì sao vây lấy Kim Hoàng. Biết rõ Kim Hoàng có cung điện chí bảo chí cường, các ngươi cũng không làm gì được, còn không bỏ qua?
Tọa Sơn Khách cười ha ha nói:
- Về phần Đệ Tam Chân Chủ hỏi ta có tham chiến không, ta xin trả lời. Ta cũng không thích đánh giết, ta đứng bên cạnh nhìn cũng được. Các ngươi còn chưa nói, vì sao dây dưa như vậy?
- Hừ, Kim Hoàng cầm Diệt Tuyệt Thần Khải và cánh bạc, không giao ra hai bảo vật đó, chúng ta không thả hắn ly khai được!
- Đúng, hai chúng ta không làm gì được hắn, nhưng mà hai vũ trụ Chân Chủ khác của Thần Nhãn Tộc ta cũng đang tới đây. Cho dù hắn có chí bảo chí cường cung điện bảo vệ, bốn vị Chân Chủ chúng ta liên thủ, cũng có thể phong ấn hắn!
- Bích Nhãn, Tinh Thần!
Một thanh âm cao vút truyền đến.
- Hai người các ngươi rất quá đáng, một là Diệt Tuyệt Thần Khải và cánh bạc đã rơi xuống trong Thâm Uyên, cho dù ta lấy thì đã sao? Thứ hai, các ngươi lúc trước kiểu đó hung hăng cản đường hỏi ta, ta đã rất khó chịu, do đó nói ta lấy được. Nhưng mà trên thực tế ta đích xác không tìm được Diệt Tuyệt Thần Khải, cũng không tìm được cánh bạc, hai người các ngươi vẫn không chịu tin!
- Ngươi nghĩ rằng hai chúng ta sẽ tin ngươi?
Đệ Lục Chân Chủ gầm lên.
- Ta ở đây là ta sẽ tìm được à? Tọa Sơn Khách cũng ở đây, có lẽ hắn cũng chiếm được chứ?
Thanh âm cao vút đáp.
- Ta nói ta chiếm được, hai người các ngươi cũng tin sao?
Tọa Sơn Khách chế nhạo hỏi.
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.