- Đây là...
- Đến đó xem thử đi. - Bà lão mỉm cười gật đầu.
Vân bước đến gần chiếc thùng gỗ đầu tiên, cô hồi hộp chạm vào tấm vải. Cảm giác thích đến tim run bần bật. Tấm vải vừa được mở ra xuất hiện trước mắt là tầng tầng lớp lớp vải với đủ màu sắc và chất liệu cũng hoàn toàn khác nhau. Đặc biệt hơn ở một góc còn là đồ trang trí được làm bằng thủ công. Tất cả đều là những thứ chưa bao giờ Vân nghĩ tới bản thân có thể chạm tới.
Cô quay đầu cảm xúc trên gương mặt phức tạp nhìn bà lão:
- Mở tiếp đi.
- ...
Sau đó các tấm vải khác cũng được mở ra, chưa hết ngạc nhiên này đã tới bất ngờ khác. Toàn là bộ dụng cụ dùng để thiết kế, những thứ mà có lẽ cho dù cô có làm việc chăm chỉ đến mấy cũng không thể mua được.
- Ta đã nghe qua cháu là sinh viên ngành thiết kế thời trang và cũng đã xem qua những bộ trang phục cháu thiết kế. - Nghe đến đây Vân đột nhiên cảm thấy xấu hổ, nó không đẹp một chút nào cả. - Đừng cảm thấy xấu hổ vì nó chứ. Chỉ là do chất liệu cháu chọn chưa phù hợp, ta hi vọng với những thứ này cháu có thể làm tốt hơn.
Vân tròng mắt mở to, hốc mắt đỏ lên dường như muốn khóc. Chưa bao giờ cô nhận được sự ưu ái đến thế, chưa từng. Có lẽ may mắn đang dần mỉm cười với một người đáng thương...
- Cháu cảm ơn... Nhưng cháu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tiet-trong-tim-em/3110695/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.