Vân hớt ha hớt hải chạy ra khỏi phòng, hôm nay cô có một cuộc hẹn với bà lão gặp ở bệnh viện lúc 7 giờ mà quên mất, đi qua đó cũng mất tận 40 phút.
- Này, cháu đi đâu đấy. - Bà Hinh vẫy tay nhưng bị Vân phớt lờ mà bực bội. - Cái đám này, thật hết nói nổi!
Vân thở hồng hộc đứng trước một căn biệt thự rộng lớn màu trắng chưa bao giờ Vân được đến gần như thế này, cô đinh ninh không biết có phải nhà bà ấy không nên chưa dám bấm chuông. Tính gọi điện thoại mà một người quản gia đi ra, ông ta để ria mép trông khá gầy gò cúi chào cô:
- Chào cô, mời cô vào, bà chủ đang chờ.
Bước vào bên trong, là một khung cảnh chưa từng nhìn thấy chưa từng đặt chân tới làm Vân trở nên khúm núm nắm nhẹ túi xách. Đảo mắt một vòng, những thứ này khiến bản thân Vân trở nên phấn khích nhưng không dám thể hiện ra bên ngoài, cô biết bản thân mình thích những kiểu cách thiết kế này.
Đèn chùm pha lê lộng lẫy treo trên trần nhà, phía dưới là bộ salong cao cấp mạ vàng đặt cạnh hai bức tượng nữ thần khoả thân Hi lạp cổ đại và đặt dưới tấm thảm dầy đặc chi tiết với màu sắc cổ điển mang phong cách thiết kế thời kì Phục Hưng thể hiện một sự sang trọng và tỉ mỉ của người thiết kế.
- Ồ đến rồi sao, mau ngồi xuống đi. - Bà lão chung phòng bệnh viện mở cửa phòng bước ra cười nhẹ, nhìn lướt qua quản gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tiet-trong-tim-em/3110696/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.