Lục Tiểu Thanh nhìn qua hai người Lạc My, quan sát một chút, chợt nhận ra rằng, với sức chịu đựng của nữ nhân bọn họ, làm sao có thể so sánh được với nam nhân như ta.
Nếu để hai muội ấy cùng ta ở trên núi đến lúc chiều tối, thì e là sẽ kiệt sức mất.
Lục Tiểu Thanh khó xử: "Là do ta đã sơ suất, quên rằng hai muội sức lực có hạn.
Tiếp tục ở lại cùng ta cả một ngày dài thì không tốt, nếu vậy để ta cùng hai muội quay trở về nhà."
Vương Lam khá ngạc nhiên với quyết định của Lục Tiểu Thanh, nhưng sau đó cũng trở nên hiểu rõ, vốn dĩ với tính cách của Lục đại ca, làm sao yên tâm cho hai người bọn họ tự mình rời núi về nhà chứ.
Vì vậy, huynh ấy bắt buộc phải từ bỏ việc đốn củi, để đưa ta cùng Lạc My quay về thôn.
Thật là, đã đến nhà người ta làm khách, tăng thêm gánh nặng không nói, hiện tại còn gây thêm rắc rối.
Kéo dài thêm thời gian, chỉ càng khiến mọi chuyện khó coi hơn, ngày thường hai phu thê họ đã sống rất khó khăn rồi đi.
Ta phải nhanh chóng đưa ra quyết định thôi, chọn một con đường tốt nhất.
Lạc My cũng thở dài suy ngẫm, chắc chắn là Lục đại ca lo lắng cho ta cùng Vương Lam đây mà, nhưng ngày nào cũng như thế này... thì bốn người chúng ta lấy gì mà ăn đây. Mưu sinh thời cổ đại đúng là vất vả.
Vương Lam: "Vậy làm phiền Lục đại ca rồi, đa tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-co-dai-ta-tu-choi-nguoi/2800879/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.