Nam Kiều gần như nhảy dựng lên từ trong lòng ngực anh, khuôn mặt suy sụp chỉ vào người nào đó. 
“Anh… anh làm gì thế hả?” 
Hoắc Vân Tương lại không hề có cảm giác xấu hổ hay hoảng loạn khi bị bắt gặp, mặt anh không đổi sắc nói. 
“Vừa nãy em nói nhiều như vậy, không phải đang ám chỉ tôi nên hôn em một cái sao?” 
Động tác nhất định phải quyến rũ, ra tay thật nhanh, anh học được hết rồi mà. 
“Tôi…” Nam Kiều nắm chặt tay, nhịn xúc động muốn đánh người xuống: “Đó là tôi đang dạy anh cách để trêu đùa con gái nhà người ta, không phải muốn anh hành động ngay với tôi!” 
Sao tự dưng cô lại ngứa miệng nói những thứ đó với anh nhỉ. 
“Xin lỗi, tôi không nghe thấy.” 
Hoắc Vân Tương giơ tay lau khóe môi, rõ ràng còn chưa đã thèm. 
Nam Kiều nhìn động tác kia của anh thì càng thêm tức giận hơn. 
“Không phải thế, anh căn bản cố ý làm thế, chúng ta có quan hệ gì mà tôi lại ám chỉ anh hôn tôi?” Loading... 
Trên khuôn mặt Hoắc Vân Tương cố nén ý cười, hỏi ngược lại. 
“Chúng ta có quan hệ gì, mà em lại cưỡng hôn tôi hai lần?” 
Nam Kiều tức giận đến chống nạnh, đi tới đi lui trong phòng để giảm bớt lửa giận trong lòng mình. 
“Tôi… tôi là vì…” 
Cô muốn nói lúc đó cô đang cứu anh, nhưng anh căn bản sẽ không thể nào tin mấy chuyện hoang đường ấy được. 
“Em cưỡng hôn tôi hai lần, mà tôi mới chỉ hôn em được một lần thôi, tính ra thì em vẫn đang được lợi.” 
Đôi môi mỏng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794581/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.