Phó Tây Châu uống một ngụm nước, sau đó phân tích.
“Theo lý thuyết mà nói, nhìn thấy người đẹp trai như cậu, không người phụ nữ nào là không động lòng.”
Cảnh sát Vương đang vùi đầu ăn cơm ở bên cạnh cũng gật đầu tán thành.
Đừng nói là phụ nữ, loại người thẳng nam như ông ta cũng không chống đỡ được.
“Vì thế?” Hoắc Vân Tương khẽ nhướng mày.
Phó Tây Châu đồng tình nhìn thoáng qua anh, nói.
“Cô Nam không có suy nghĩ xấu xa gì với cậu, theo như tôi phân tích thì có ba nguyên nhân.”
Hoắc Vân Tương: “Nói tiếp đi.”
Phó Tây Châu giơ ngón trỏ lên, nói. Loading...
“Thứ nhất, khả năng là bởi vì vụ án trước mắt, cho nên không có lòng dạ nào nghĩ đến chuyện tình cảm, việc này nếu như không cẩn thận sẽ phải ngồi tù, đâu còn tâm trạng gì nghĩ đến đàn ông chứ?”
Hoắc Vân Tương không tỏ thái độ gì, nhưng cảm thấy hình như có chút đạo lý.
“Nguyên nhân thứ hai thì sao?”
Phó Tây Châu lại giơ ngón tay giữa lên, cười sâu xa.
“Khả năng cô ấy không thích đàn ông, dù sao hiện tại… Rất nhiều người có tính hướng thoáng hơn.”
Hoắc Vân Tương nhớ đến trước đó cô từng nói, cô không chỉ thích nam, còn thích cả nữ, chân mày càng thêm nhíu chặt.
“Thứ ba là gì?”
“Cái thứ ba ấy hả.” Phó Tây Châu sờ cằm, đáp: “Nguyên nhân thứ ba đối với cậu có hơi tàn khốc, có lẽ cô ấy có đối tượng khác.”
Hoắc Vân Tương nghĩ đến cuộc điện thoại lúc chiều, cùng với chiếc điện thoại và áo khoác nam mà cô mang về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794573/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.