Phó Tây Châu đẩy gọng kính của mình, vừa cười vừa nói.
“Không sao đâu, chỉ là hơi loạn thị một xíu.”
Nam Kiều cẩn thận nhớ lại chuyện trước khi Mạnh Yên bị hại, nói.
“Cô ta nói là đến thăm hỏi tôi, chúng tôi nói chuyện khoảng một tiếng, sau đó cô ta rời đi.”
“Vậy trong một tiếng này, hai người nói chuyện gì?” Phó Tây Châu hỏi.
“Cận Thần, cô ta nghi ngờ Cận Thần ngoại tình, vì thế nên đến chỗ tôi bắt gian, nhưng trong nhà của tôi không có người, về phần trên người cô ta có lưu lại DNA của tôi, đó là do lúc cô ta xông vào cửa, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, tôi giúp đỡ cô ta một tay!” Nam Kiều kể lại chi tiết theo trí nhớ.
“Vậy cô và Cận Thần có quan hệ như thế nào?” Phó Tây Châu hỏi.
“Chỉ là quan hệ hậu bối và tiền bối cùng một công ty, anh ta lại là người dẫn dắt tôi, trong công việc không tránh khỏi việc tiếp xúc hơi nhiều.” Nam Kiều nói.
Loading... Phó Tây Châu liếc thoáng qua Hoắc Vân Tương, lại truy hỏi.
“Ngoại trừ công việc ra, hai người không phải là quan hệ bạn bè trai gái như tin tức đưa tin à?”
“Không phải.” Nam Kiều chỉ vào Hoắc Vân Tương rồi nói: “Nếu anh ta lớn lên trông như thế này, có lẽ tôi còn cân nhắc, chỉ với dáng vẻ kia của Cận Thần, hoàn toàn không ở trong phạm vi tôi cần cân nhắc.”
“…”
Đuôi lông mày của Hoắc Vân Tương hơi nhếch lên, khóe miệng hiện lên độ cong vui vẻ.
Nam Kiều nói xong, nhìn thấy vẻ mặt chế nhạo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794572/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.