Xong rồi, thằng nhóc này cho rằng cô bị bệnh.
Hơn nữa còn tưởng rằng cô bị bệnh về tinh thần.
Nam Kiều mỉm cười giải thích: “Tiểu Phong à, chị thật sự không bị bệnh đâu, không cần đến bệnh viện.”
Thế nhưng Nam Phong nhìn vẻ mặt của cô, ngược lại càng cảm thấy khó chịu.
Bình thường người có bệnh đều không thừa nhận bản thân mình bị bệnh.
Hôm qua nhìn thấy cô hành hung Tiết Thiếu Dương, sau khi quay về nhà họ Đường, cả đêm qua anh ta đều không ngủ.
Hôm nay quay về nhà họ Nam, lại thấy cô một chọi năm.
Tối hôm qua, thông qua internet, anh ta đã tìm bác sĩ để tư vấn, bác sĩ nói chị gái anh ta có khuynh hướng tinh thần phân liệt, có hai nhân cách.
Bình thường sẽ không sao, thế nhưng một khi bị kích thích, một nhân cách bạo lực khác sẽ xuất hiện.
Loading...
Nam Kiều ôm trán: “…”
Tâm tính thiện lương thật mệt mỏi.
Không cần hỏi cô cũng đoán ra được thằng nhóc này đang nghĩ gì.
Nhất định cậu ta đang hoài nghi, liệu có phải tinh thần của cô có vấn đề, hai nhân cách gì đó hay không.
Thậm chí còn hoài nghi liệu có phải vụ án của Mạnh Yên là do nhân cách thứ hai của cô giết hại hay không.
Nói như thế, cho dù không phải chính chủ cơ thể Nam Kiều làm hại thì tội danh này, cô cũng vĩnh viễn không tẩy trắng được.
Nam Phong nhìn cô trầm mặc không nói, vành mắt càng lúc càng đỏ, nghẹn ngào nói.
“Chị à, chị yên tâm đi, cho dù chị có biến thành dáng vẻ nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794569/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.