Nam Kiều thấy em trai hiểu chuyện như vậy, trong lòng rất vui mừng.
Trong lòng âm thầm nói: Yên tâm đi, chàng trai trẻ, sau này ông đây sẽ bảo kê cho em.
Nam Phong uy hiếp Nam Hồng Minh xong thì quay đầu nói với vài người bạn:
“Đồ trong phòng, khuân lên xe giúp tôi đi.”
“Yes sir!”
Vài nhóc con đi theo Nam Phong vào phòng.
Hai người phụ trách sắp xếp, ba người khác phụ trách khuân ra ngoài xe.
Nam Phong dắt Nam Kiều ra ngoài để cô ngồi lên ghế bên cạnh tài xế, đưa cho cô một đống đồ ăn vặt và đồ uống.
“Chị, chị ngồi trên xe đợi một lát.”
“Bạn của em đang bận bịu giúp đỡ, chị rảnh rỗi vậy sao được?” Nam Kiều ngại ngùng nói.
Loading...
Nam Phong mạnh mẽ nhét cô lên xe: “Những việc này đều là những việc tốn sức, vừa bẩn vừa mệt, chị chờ ở đây là được rồi.”
Nam Kiều rất muốn nói sức của cô cũng không hề yếu hơn bọn họ đâu.
Không thấy dáng vẻ hùng dũng đánh người của cô ban nãy sao?
Nhưng mà lại ngại việc bây giờ mình là một chị gái dịu dàng, chỉ có thể ôm tâm trạng phức tạp nhìn sữa chua và kẹo que trong tay.
Rõ ràng cô là chị, sao bây giờ lại có cảm giác như là em gái nhỏ vậy chứ?
Nhưng mà... Cảm giác này cũng không tệ.
Cô ngồi trên xe chơi một giờ, nhóm người Nam Phong lần lượt vác đồ lên xe.
“Đường Nguyên Nguyên đã tìm được nhà kho rồi, bây giờ chúng ta đưa đồ đến nhà kho trước, mấy ngày nữa em sẽ đi tìm nhà.”
“Được.” Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794568/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.