Nam Kiều nghe thấy giọng nói quen thuộc, từ từ quay đầu lại.
Vừa thấy Nam Phong và vài nhóc con trẻ tuổi đang há mồm trợn mắt ở cửa, vô cùng lúng túng.
Cô từ từ rút chân đang giẫm lên mặt người ta ra, cười ngọt ngào nói.
“... Tiểu Phong, sao em lại về?”
Hôm qua cô đánh Tiết Thiếu Dương, Nam Phong đã nghi ngờ cô không phải là chị của mình rồi.
Cô nói là mình nhận cao nhân làm thầy cộng thêm may mắn mới đánh thắng.
Nhưng mà bây giờ lại để cho anh ta bắt gặp mình một đánh thắng năm.
Ai đó nói cho cô biết là cô phải giải thích thế nào đi.
Nam Phong nhìn cô một cái, lại nhìn những người đàn ông lực lưỡng mặt mũi sưng to nằm trên sàn nhà.
“Chị, đã có chuyện gì vậy?”
Loading...
Nam Kiều chỉ vào một người đàn ông mặc áo thun đen, đáng thương nói:
“Nhà họ Nam muốn cắt đứt quan hệ, chị bèn dẫn theo người về nhà khuân đồ.”
“Ai biết được người nhà họ Nam muốn dạy dỗ chị, may là anh trai này can đảm, một người đánh được bốn người...”
...
“...” Vẻ mặt người đàn ông áo đen khiếp sợ.
Rõ ràng là một mình cô đánh năm người bọn họ mà.
Nam Kiều quay đầu nghiến răng với đối phương, trong ánh mắt đầy sự cảnh cáo và đe dọa.
Người đàn ông áo đen run lên, nói năng lộn xộn:
“Đúng vậy... cô ấy nói đúng, tôi đi cùng cô ấy...”
Nam Kiều bước về phía Nam Phong, đáng thương nói:
“May mà có anh trai này ở đây, vừa rồi thật sự là hù chết chị mà.”
“...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794567/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.