Từ sau hôm đó, cô không gặp lại anh nữa. Trong nhóm chat, cô thấy tin nhắn của anh cũng ít dần đi. Chỉ có Phó Hoành lâu lâu lên báo một tiếng bình an.
Thời gian dài đằng đẵng trôi qua. Anh vẫn như thế, không online. Như trốn tránh gặp cô, lại như đang phải đối mặt với cái gì đó rất khốc liệt.
Giữa hai người yêu nhau, người ta vẫn hay nói có thần giao cách cảm. Cô không rõ bản thân có không nhưng một giấc mơ đã làm cô toát mồ hôi hột. Cực kỳ giống thật.
Tỉnh lại từ trong giấc chiêm bao, cô ngồi dậy, nhìn sang giường đối diện. Mộng Phạn hẹn cô nay tới thư viện đọc sách.
Trên đời này có một thứ gọi là nhìn vật nhớ người. Vào thư viện trường, đi qua từng khu vực để sách. Lướt mắt qua từng cái bảng tên ghi tên kệ, cô vô thức nhớ về anh.
Anh hiện đang làm gì? Có khỏe không?
Khi còn đang thất thần, tiếng chuông báo tin nhắn vang lên. Cô vội cầm lên xem.
Một cuộc gọi nhỡ.
Trái tim đột nhiên cảm giác như có ai bóp lấy, khó chịu. Cô cố ép bản thân bình tĩnh, gọi lại.
Tưởng rằng Thẩm Khang sẽ hỏi thăm cô điều gì đó, hay là dặn dò gì đấy nào ngờ lại nghe được bốn chữ lạnh như băng.
"Mình dừng lại đi."
Bao cảm xúc đều dồn nén, cô không nháo, không hét lên, cũng chẳng cười, chỉ nói một chữ.
"Được.". truyện kiếm hiệp hay
Tỏ tình vào cuối năm 12, đến đầu năm nhất lại nói lời chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578493/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.