"Khụ khụ....."
Hai người đang ôm nhau tách ra. Nhìn sang người phá hủy bầu không khí lãng mạn.
"Mày cảm thì về uống thuốc đi."
Thẩm Khang biết phá hủy bầu không khí lúc này là không hay nhưng Hiểu Tinh không thể đợi nữa.
"Không...Phó Hoành. Tao muốn nhờ mày một việc."
"Đợi đó. Tao ôm bé xong."
"Về rồi ôm. Mày nói chuyện với tao đã."
Phó Hoành hừ lạnh một tiếng. Ôm bé trong lòng nhìn sang tên bạn thân. Không phải bạn thân hắn đã đá cho qua châu Phi rồi.
"Nếu là về Hiểu Tinh thì không cần đâu. Tô Tình sẽ không để yên cho ai hại người của cậu ấy."
"Mày biết cả rồi à?"
Tinh Nguyệt ngọ nguậy thoát khỏi vòng ôm của Phó Hoành, nhoài đầu ra nói.
"Cách đây 2 ngày Tô Tình gọi cho mình, bảo chuyện của Tô Tình, bên mình đừng nhúng tay, Tô Tình sẽ nhờ người xử lý."
"Hoàng tộc đó. Dễ xử lý vậy à?"
"Ừm. Nếu ba cô ấy là bá tước có tầm ảnh hưởng thì không khó tới vậy."
"Thẩm Khang, mày nên lo cho Thư Nhã đi. Hiểu Tinh mày đừng làm cậu ấy tổn thương thêm nữa."
Lời này chính là nói cho Thẩm Khang nghe, cũng là tự nhắc nhở bản thân hắn. Hắn nợ em quá nhiều, hiện tại bù đắp bao nhiêu cũng không đủ.
Thẩm Khang nghe Phó Hoành nói, anh biết hiện tại đang làm người yêu của Thư Nhã nhưng vẫn không khống chế được lo cho cô. Một mình đối mặt với nhiều người khó chơi như vậy, cô đã sống thế nào?
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578468/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.