Sau khi cả hai trải lòng với nhau hiểu rõ tình cảm của mình dành cho đối phương, thì những ngày sau đó Minh Khôi cùng Hạ Băng đi chơi rất vui vẻ.
Ở mỗi nơi đi qua cả hai đều chụp ảnh lại làm kỷ niệm, bởi vì hai người muốn dùng khoảng thời gian này bù đắp lại cho nhau, ở trên du thuyền Minh Khôi ôm cô nói:
-Em cứ thoải mái mà vui chơi với anh không cần phải suy nghĩ nhiều, những đều sai ở quá khứ anh không thể sửa lại được, nhưng hiện tại và tương lai anh hứa sẽ yêu thương và dành những đều tốt nhất cho vợ anh.
-Ai làm vợ anh chứ.
Minh Khôi ôm cô vào lòng nói:
-Không phải em thì còn ai khác à?
-Chúng ta chưa....
Anh cúi xuống hôn lên môi cô một cái nói:
-Em không được nghịch ngợm nữa chúng ta đã kết hôn rồi giấy hôn thú cũng đã có, hôn lễ đã được tổ chức rồi bây giờ ai cũng biết em là vợ anh hết, nên không được trốn tránh.
Hạ Băng mỉm cười cô vòng tay qua cổ anh, vươn người lên hôn anh một cái làm cho Minh Khôi bất ngờ, cô nói:
-Minh Khôi em yêu anh, yêu từ rất lâu rồi ở kiếp trước và kiếp này cũng vậy, em hi vọng đây không phải là một giấc mơ.
Anh mỉm cười hạnh phúc hôn cô gái nhỏ một cái nói:
-Em yên tâm đây không phải là mơ và anh hứa cả đời này chỉ yêu duy nhất một mình em mà thôi, vậy nên đừng lo lắng nữa nhé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-tro-lai-em-se-khong-yeu-anh/3746441/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.