Chiếc xe màu đen sang trọng sau khi vượt qua chặng đường dài thì khoảng ba mươi phút sau dừng lại ngay bên vệ đường trước một căn nhà tồi tàn cũ nát. Người tài xế sau khi dừng xe lập tức xoay ra phía sau, ánh mắt anh ta hơi dè dặt nhìn người đàn ông đang mặc vest lịch sự ngồi trên xe nói: 
- Lâm Thiếu, đã đến nơi rồi ạ! 
Lâm Hiểu Phong đang ngồi đánh máy làm việc nghe lời người tài xế nói thì dừng hành động đang làm lại. Anh nhìn ra bên ngoài cửa kính xe rồi lặng lẽ đóng máy tính nói: 
- Được rồi! Đợi tôi ở đây! 
- Vâng! 
Dứt lời Lâm Hiểu Phong bước xuống xe, anh đeo mắt kính đen vào tránh cái ánh nắng gay gắt của 10 giờ sáng sau đó thản nhiên bước vào trong nhà. 
Căn nhà này vốn là một căn nhà bỏ hoang, chẳng biết nó có từ khi nào chỉ biết rằng khi Lâm Hiểu Phong mua mảnh đất này nó đã nằm ở đó. Nơi này nhìn xơ xác tồi tàn, là nơi đã ngã xuống của không biết bao nhiêu kẻ có tên tuổi. Nói đúng hơn đây chính là nơi hoạt động ngầm cho những hành động kinh dị của Lâm Hiểu Phong. Người bước vào cánh cửa của căn nhà này chẳng ai là ra ngoài một xách lành lặn. Hoặc nói đúng hơn là chưa từng có ai có thể ra ngoài. 
Căn nhà luôn truyền đến những tiếng la thất thanh, những tiếng hét oan nghiệt khiến người đi ngang ai cũng sợ. Sau sự việc hạ thuốc ngày hôm đó Lâm Hiểu Phong đã ra lệnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3376176/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.