Sáng hôm sau 
Cô gái nhỏ đang ngủ ngon thì bị một thứ gì đó làm cho nhột, cô khó chịu cau có mở mắt thì phát hiện một bàn tay đang khẽ vuốt ve xoa xoa mái tóc mình. Bàn tay Lâm Hiểu Phong đặt trên đỉnh đầu Vương Ý Vân không ngừng xoa qua xoa lại. Vừa hé mắt đã bị chọc ghẹo làm cô nàng có chút không vui liền phịu mặt phùng má. Thấy biểu cảm đáng yêu ấy Lâm Hiểu Phong không cách nào chịu được, anh phì cười rồi khẽ di chuyển bàn tay xuống nhéo má cô nói: 
- Em sao thế? Sao vừa dạy đã cau có rồi? 
Nghe Lâm Hiểu Phong hỏi Vương Ý Vân càng tức, nhìn nét mặt ngây thơ vô số tội của ai đó làm cô vô cùng bực mình. Rõ ràng người đàn ông này biết cô vì sao tức giận thế mà còn vờ như không biết. Thật đúng là xấu xa! Ánh mắt cô liếc xéo người đàn ông bên cạnh một cái rồi nói: 
- Anh còn dám hỏi? Em đang ngủ ngon như vậy mà anh nỡ lòng nào đánh thức em chứ. Đồ xấu xa! Em không chịu! 
Lâm Hiểu Phong vừa nhìn thấy vẻ mặt nũng nịu của Vương Ý Vân thì lại càng không nhịn cười được. Nhìn chiếc miệng nhỏ đang dẫu lên, đôi mắt khẽ híp lại giả ra vẻ đáng sợ khiến anh không khống chế được mà muốn hôn một cái. Nghĩ là làm Lâm Hiểu Phong lập tức đưa tiến sát lại rồi nhanh như chớp hôn lên đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của người con gái. 
Bị tấn công bất ngờ làm Vương Ý Vân cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3376175/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.