Sau khi ăn xong Lâm Hiểu Phong chợt nhớ ra hôm nay là ngày Vương Ý Vân đến bệnh viện khám. Anh xuống giường sang phòng bên cạnh tìm cô thì thấy cô đang loay hoay chuẩn bị đồ đến viện. Thấy vậy Lâm Hiểu Phong lên tiếng:
- Ý Vân, em định đến bệnh viện à?
Nghe tiếng của Lâm Hiểu Phong làm Vương Ý Vân có chút giật mình nhưng sau đó ngay lập tức bình tĩnh lại. Cô đứng thẳng người dậy xoay lại nhìn anh đáp:
- Dạ vâng, em định đến bệnh viện!
- Sao em không gọi tôi? Tôi đã nói hôm nay sẽ đi cùng em mà!
Nghe vậy Vương Ý Vân rất vui vẻ nhưng sau đó lại lập tức lắc đầu nói:
- Không cần đâu! Em có thể tự đi được!
Lâm Hiểu Phong nghe cô nói thì thoáng cau mày, anh tiến lại gần đứng trước mặt cô hỏi:
- Em không thích tôi đi cùng đến thế sao?
Vương Ý Vân ngay lập tức lắc đầu xua tay bối rối nói:
- Không phải đâu! Em không có ý đó.
- Vậy sao em lại không muốn tôi đi cùng?
- Do em thấy sức khỏe của anh vẫn còn chưa đỡ lên bao nhiêu nên mới không muốn anh phải vì em mà ép mình quá sức.
Đến đây Lâm Hiểu Phong mới à lên một tiếng, thì ra cô gái nhỏ này lại suy nghĩ cho anh nhiều như vậy. Nghĩ rồi Lâm Hiểu Phong khẽ nhếch môi cười nhẹ nói:
- Không sao! Không vất vả! Phụ nữ đi khám thai đều nên có người bên cạnh chẳng phải sao? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3351649/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.