Sáng sớm hôm sau.
“Là ai nói tối qua tùy anh hết thế?”
“…”
“Ngủ say đến thế là mệt lắm rồi đúng không?”
“…”
“Bà Mộ à, em làm vậy khiến anh ngờ rằng em đang mượn cớ ngủ để thất hứa đấy.”
Trì Thư Ý bị anh ghim chặt trên giường bằng đôi bàn tay tràn trề sức lực ấy, rèm cửa sổ vẫn kéo kín như bưng, chả để một tia nắng nào lọt vào khiến cho gian phòng vừa tăm tối lại vừa mập mờ.
Chiếc áo choàng tắm anh khoác đầy hững hờ đang trượt dần khỏi bờ vai rộng, cơ ngực rắn chắc cùng với làn da khỏe khoắn cứ lồ lộ trước mắt cô, mái tóc đen ngăn ngắn rối bời vì chủ nhân của nó vừa thức giấc không lâu song vẫn trông cực kỳ gợi cảm, còn có một sợi tóc nghịch ngợm “đậu” lên khóe mắt anh chàng càng tạo cảm giác tùy ý bất kham, đôi mắt đen thăm thẳm mà ngời sáng đang chăm chú nhìn cô.
“Không phải trốn mà,” cô cười nhẹ lên tiếng, lồ ng ngực phập phồng theo nhịp thở, “Ngâm mình trong nước ấm thoải mái lắm, thì chắc cũng có…tác dụng như thuốc ngủ?”
“Hừ…” Anh nhướng mày, “Còn cần thuốc ngủ nữa đấy à?”
Trì Thư Ý lắc đầu nguầy nguậy, cô chắc mẩm thế nào cũng có câu “Vận động cũng có tác dụng như thuốc ngủ” đang chầu chực chờ cô.
“Được rồi,” Anh cúi người hôn lên bờ môi cô, nghiêng đầu cắn cắn vành tai cô rồi thầm thì: “Vậy thì giờ phải giúp đầu óc tỉnh táo hơn thôi chứ nhỉ.”
Trì Thư Ý:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-hieu-long-toi/2442263/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.