“Ây ~ cuối cũng cũng về đến nhà!”
Trì Thư Ý đặt chìa khóa vào hộp đựng đồ linh tinh trên tủ ở lối vào, treo túi lên còn Mộ Cảnh Thời thì đẩy vali của hai người sang một bên.
“Mệt quá đi mất.” Cô ngồi phịch xuống sô pha ở phòng khách.
Mộ Cảnh Thời theo sau, ngồi xuống bên cạnh, “Mệt thì ngủ một chút?”
Trì Thư Ý tựa vào bờ vai anh, khép hờ mắt lắc đầu, “Ngồi nghỉ lát là được.”
“Có bất ngờ cho em đấy.”
Cô mở mắt ra, bối rối nhìn anh: “Gì cơ?”
Mộ Cảnh Thời cười cười, “Xem thử đã?”
Cô như hiểu ý mà lại như hoài nghi nhìn anh mấy bận, sau đó đứng dậy bước về phía phòng ngủ.
Vừa mở cửa ra, cô đã sững người tại chỗ.
Mộ Cảnh Thời ôm cô từ phía sau hỏi dò: “Ưng ý không em?”
Cô ngơ ngẩn gật đầu, mắt vẫn chưa dời khỏi cảnh tượng trước mắt.
Toàn bộ giường lớn trong phòng đã được đổi trọn sang bộ chăn ra gối nệm họ mua hôm nọ, rèm cửa vốn màu xám tro nay cũng đã biến thành rèm màu tươi mát thanh nhã hơn hẳn, cả chiếc đèn chùm lớn trên trần nhà cũng đã được thay mới, là một chiếc đèn chùm to vừa phỏng theo kiểu đóa hoa lớn sáu cánh.
Kiểu trang trí phối với chiếc tủ quần áo trắng tinh và bàn trang điểm cũng trắng nốt này hoàn toàn khác với phong cách nam tính trước đây của căn phòng.
Căn phòng ngủ bấy giờ thoạt trông vừa rộng rãi thoáng đãng vừa ấm áp sáng sủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-hieu-long-toi/2442262/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.