Một mình Mộ Cảnh Thời chán chường đi dạo, bắt gặp một tiệm bánh ngọt ven đường, anh chợt nhớ cô nói muốn anh bánh kem, thế là bước đến đẩy cửa vào trong, gọi một ly cà phê và một phần bánh mousse rồi ngồi trong quán nghỉ ơi luôn.
Từ lúc anh vừa bước vào Lý Hâm Nguyệt đã nhận ra anh chính là người đàn ông vừa rồi, chỉ là nhìn vẻ mặt anh chàng chả có vẻ gì là đang vui vẻ cả, Lý Hâm Nguyệt nghĩ nghĩ, e là đã cãi nhau rồi.
Cặp đôi nào rồi cũng thế, giây trước anh anh em em, giây sau đã quay sang cãi nhau long trời lở đất.
Cô làm bánh, pha cà phê rồi mang đến cho anh, xong xuôi mới trở lại quầy giở sách đọc tiếp.
Mộ Cảnh Thời nhìn chằm chằm vào chiếc bánh mousse chocolate trước mặt một lúc lâu, sau đó với đến muỗng nhỏ đặt cạnh rồi lấy một miếng nhỏ ăn thử, phần bánh mousse vừa tiếp xúc với lưỡi, vị chocolate thơm nồng đã ngập tràn khoang miệng anh, lớp vỏ bánh lẫn lớp kem hoà quyện và mềm xốp đến độ đã ăn hết rồi mà hương vị vẫn còn đọng lại nữa kia, thật ra anh không hề thích ăn đồ ngọt chút nào, song hôm nay lại cứ ngồi ở đấy ăn từng muỗng bánh mousse một đến khi sạch cả phần.
Lúc anh ngồi tựa lưng vào ghế gỗ ngắm mặt trời lạnh thì điện thoại đổ chuông.
“Thất Thất, nói xong rồi à?”
Lý Hâm Nguyệt khựng tay lại khi nghe câu hỏi đầy vẻ dịu dàng từ tính của anh, cô giương mắt nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-hieu-long-toi/2442265/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.