Quý Lộ Trì chợt cảm thấy anh trai hơi không tốt, bởi vì anh vậy mà không cho cậu thích chị Lâm Tích.
Trẻ con là kiểu bạn càng không cho phép nó làm gì, thì nó càng muốn gây chiến. Cả một buổi chiều, Quý Lộ Trì liên tiếp bảo Lâm Tích nhìn robot của cậu làm.
Trước đây Lâm Tích chưa từng tiếp xúc với những máy móc này, giờ phút này nhìn robot của mấy đứa trẻ chế tạo, dưới sự chỉ huy của bọn trẻ hoàn thành nhiệm vụ nhanh chóng, cảm thấy rất thú vị.
Quý Quân Hành đứng ở một bên, yên lặng nhìn họ tiếp tục kiểm tra robot.
Bởi vì cuộc thi kỹ thuật Vex là thi đối kháng, họ phải yêu cầu robot làm được chính xác và tốc độ.
“Hứng thú với cái này” Không biết từ lúc nào, Quý Quân Hành đã đứng bên cạnh Lâm Tích, nhìn vẻ mặt tò mò nhìn xung quanh của cô.
Lâm Tích ‘A’ một tiếng, sau đó cô gật đầu, thấp giọng nói: “Em cảm thấy dựa vào trình tự khống chế một máy móc, để nó phục tùng chính xác mệnh lệnh của mình, rất thú vị.”
Lúc này robot trong sân, lại lần nữa ném tất cả ngôi sao màu vàng đến đối diện.
“Anh xem, nó có giống một binh lính không? Phục vụ tất cả mệnh lệnh.”
Quý Quân Hành thoáng nhíu mày, nhìn robot toàn thân tỏa ra ánh sáng màu bạc trong sân kia, rất hiếm có người sẽ hình dùng robot như vậy.
Lâm Tích xoay đầu nói: “Trước đây lúc đi học, giáo viên có nói với em, kỷ nguyên của trí tuệ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cung-anh-vua-hay-dung-luc/2508362/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.