Chương trước
Chương sau
Editor: Thùy Trang Nguyễn
"Yên tâm, sẽ không. Đây chẳng qua là một loại thuốc trợ hứng, đàn ông sau khi ăn, sẽ chỉ tùy ý em sắp xếp, làm sao có thể bị thương."
"Thế nhưng là..." Cố Huyên Nhi vẫn còn có chút do dự.
Thuốc có thể khiến người ta sinh ra ảo giác.
Cô cũng đã từng nghĩ muốn dung một loại thuốc tương tự để dung trên người Lục Dục Thần.
Nhưng loại thuốc này dược hiệu phần lớn quá bá đạo, rất dễ dàng liền sẽ làm tổn thương não bộ.
Lục Dục Thần là thẻ đánh bạc duy nhất của cô. Cô không dám tùy tiện cược.
"Huyên Nhi, em yên tâm đi. Chị làm sao lại hại em được, chị cũng muốn thấy em hạnh phúc..."
"Em nghe chị, ngày đó, ăn mặc xinh đẹp một chút. Em hẳn phải biết, Lục tiên sinh thích nhất em ăn mặc như thế nào. Ngày ấy, ăn mặc khiến anh ta cao hứng một chút, sau đó dụ anh ta uống ly rượu kia."
"Em yên tâm , chờ sau khi chuyện thành công, chị liền phái ký giả đi vào chụp ảnh. Chỉ cần chụp được, em còn sợ bà già kia không từ bỏ sao?"
Cố Huyên Nhi chỉ do dự mấy giây, cuối cùng vẫn là bị Lục Ái Đồng thu phục.
Dáng vẻ Lục Dục Thần thích, cô chợt nhớ chiếc vòng cổ thủy tinh kia.
Đó là con bài lớn nhất của cô đối với Lục Dục Thần.
Ngày đó, chỉ cần đeo sợi dây chuyền này, Lục Dục Thần nhất định sẽ bị cô nhăc lên tình cũ!
Nghĩ đến đây, ý chí dưới đáy long Cố Huyên Nhi càng thêm kiên định.
"Chị, chị nói đúng. Chỉ cần chụp được ảnh, bà già kia nhất định không có mặt mũi lại ngăn cản!"
"Đúng, chính là như vậy." Thấy cá đã cắn câu, Lục Ái Đồng ý cười càng sâu hơn.
Cô ta bỗng nhiên nghĩ đến, người vợ đầu tiên của Lục Dục Thần.
Lục Ái Đồng sớm từ trong miệng Cố Huyên Nh biết được, Đường Tâm Lạc mang bầu con của Lục Dục Thần.
Nhưng cô cùng Lâm Đồng đều thật sâu hiểu rõ, đối với đàn ông như Lục gia mà nói. Không bao giờ yêu phụ nữ, cho dù là có con.
Cũng không chiếm được bọn họ, một nửa điểm tán đồng. Liền như Trác Nhã Dung năm đó.
Đây cũng là nguyên nhân cô và Lâm Đồng sẽ ra tay từ Cố Huyên Nhi.
Nhưng buông xuống Đường Tâm Lạc mặc kệ. Chẳng qua Đường Tâm Lạc chỉ là phụ nữ không có tác dụng gì thôi.
Nhưng Lục Ái Đồng, còn muốn trêu chọc đối phương chơi. Thế là, Lục Ái Đồng tiếp tục dụ dỗ
"Huyên Nhi, gần nhất em không có chuyện gì có thể đi thăm hỏi vợ của Lục tiên sinh.”
"Dù sao, em cùng Lục tiên sinh mới là chân ái. Cô ta chiếm vị trí vợ cả, ngoại trừ khiến cho Lục tiên sinh ngột ngạt, không dùng được. Phụ nữ như vậy, không có tự mình hiểu lấy, nhất định phải chiếm lấy vị trí đó không thả."
"Ai... Chị thật sự chính là, rất chán ghét phụ nữ như vậy!"
Lục Ái Đồng thở dài, ra vẻ lơ đãng nói : " Nghe nói, bụng của cô ta cũng đã sắp bảy tháng rồi. Nếu là cô ta biết, em cùng Lục tiên sinh ân ái như thế nào, không biết có thể tức giận làm mất đứa bé không nữa?"
Lục Ái Đồng giống như một ngọn đèn sang trong đêm tối, đột nhiên xuất hiện dẫn đường cho Cố Huyên Nhi.
Đúng a!
Cô làm sao đem chuyện này quên đi!
Trong khoảng thời gian này, cô vẫn bận đối phó Trác Nhã Dung, nịnh nọt Phủ Tổng Thống. Lại suýt nữa quên mất, bụng của Đường Tâm Lạc bụng, đã sắp bảy tháng rồi.
Trong lúc bất tri bất giác, Đường Tâm Lạc cũng đã là phụ nữ có thai bảy tháng rồi.
Nếu như cô không làm chút gì đó, có phải không kịp hay không...
"Chị, em hiểu được... Em biết nên làm như thế nào!"
"Em hiểu cái gì, chị có nói gì đâu."
Lục Ái Đồng đối điện thoại ngáp một cái : " Được rồi, thời gian không còn sớm, chị muốn đi ngủ. Chuyện kia, chính em chuẩn bị một chút, bên này chị an bài tốt liền sẽ thông báo cho em."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.