Editor: Thùy Trang Nguyễn Cúp điện thoại, Lục Ái Đồng không nhịn được cười. Lâm Đồng một mặt không đồng ý, nói với cô ta. "Không phải đã nói với con, giải quyết tốt chuyện của Cố Huyên Nhi cùng Lục Dục Thần là được. Con phức tạp đi quản cái người phụ nữ bị chồng ruồng bỏ kia làm gì?" "Mẹ nói cho con biết, đàn ông Lục gia bạc tình bạc nghĩa vô cùng, coi như cô ta có sinh đứa bé ra, cũng không chiếm được Lục Dục Thần thừa nhận." "Con mới không phải muốn đối phó đứa bé kia." Lục Ái Đồng vểnh miệng lên: " Con chính là cảm thấy chơi vui, muốn nhìn một chút, không có chúng ta nhúng tay, người phụ nữ kia cùng Cố Huyên Nhi, người nào có thể thắng." Nghĩ đến sắp xếp của mình, Lục Ái Đồng đắc ý nói : " mẹ, mẹ nói xem... Nếu Cố Huyên Nhi thật sự đi tìm người phụ nữ họ Đường kia, cô ta có thể bị kích thích mà sinh non không?" Lâm Đồng liếc mắt nhìn con gái mình một chút, không quan trọng nhún vai. "Cho tới bây giờ, mẹ cũng sẽ không đem tinh lực tốn hao trên loại chuyện nhàm chán này. Chẳng qua là một đứa bé chưa ra đời, có chết hay không căn bản không cần để ở trong lòng." Lục Ái Đồng gật đầu : "Đúng vậy, thật đúng là rất nhàm chán... Ai, con đã chờ không nổi muốn nhìn thấy Cố Huyên Nhi đem bình thuốc này cho Lục Dục Thần ăn xong, sẽ phát sinh chuyện thế nào." "Con nha, đều đã lớn, còn nghịch ngợm như vậy." Lâm Đồng lộ ra dáng vẻ thương xót: " Thuốc kia còn trong giai đoạn thí nghiệm. Tuy không phải trăm phần trăm nhưng cũng có mấy con chó săn sau khi ăn thuốc đó run rẩy mà chết. Con cũng không sợ nếu chuyện này xảy ra, bị người phát hiện nguyên nhân cái chết sẽ tìm đến trên đầu chúng ta sao." "Yên tâm đi, chuyện này lại không phải chúng ta làm." "Đây vốn chính là thuốc kích dục, Lục Dục Thần ăn nhiều, chết trên người Cố Huyên Nhi, đâu có lien quan gì đến chúng ta? Cùng lắm thì, nếu thật sự xảy ra chuyện, tất cả đều đổ lên đầu Cố Huyên Nhi. Ai bảo cô ta đần như vậy, không làm dê thế tội đều có lỗi với IQ của cô ta." Lâm Đồng nghe vậy, nở nụ cười cưng chiều. "Được rồi, mẹ chịu con rồi. Con thích chơi, liền chơi đi... Chỉ là, con cần nghĩ kĩ, nếu là thuốc kia không có đem Lục Dục Thần giết chết, bước kế tiếp nên làm như thế nào?" "Bước kế tiếp?" Lục Ái Đồng hơi nheo mắt lại, trên mặt lộ ra một nụ cười mị hoặc: " Nếu như Lục Dục Thần thật sự thành công tránh thoát một kiếp này, bước kế tiếp, chúng ta liền để anh ta nếm thử tư vị mất đi 'Chân ái'." "Mẹ, mẹ nói xem... Sau khi ảnh giường chiếu của Cố Huyên Nhi cùng anh ta bị hấp thụ ánh sáng. Ngày thứ hai lại bị người phát hiện, Cố Huyên Nhi áo quần rách nát, toàn thân cao thấp đều là vết thương sau khi bị chà đạp." "Đến lúc đó, Lục Dục Thần thật sự sẽ không cảm thấy mình bị mất mặt sao? Đến lúc đó, người nào lại lại biến thành chân chính thủ phạm thật sự phía sau?" "Đương nhiên là Trác Nhã Dung!" "A..." Lục Ái Đồng tươi sáng cười một tiếng : " Cho nên, chúng ta liền đợi đến lúc xem trò vui đi!" * Một bên khác. Cố Huyên Nhi sau khi bị Lục Ái Đồng "Tẩy não" sau. Cuối cùng nhớ ra, uy hiếp sau lưng cô, ngoại trừ Trác Nhã Dung còn có Đường Tâm Lạc. "Coi như Dục Thần không yêu Đường Tâm Lạc, tôi cũng phải đem cô ta diệt trừ!" Đường Tâm Lạc, hoặc là chết, hoặc là chủ động thoái vị. Cố Huyên Nhi không có quên, mấy lần xuất hiện trước công chúng, bị người chỉ trỏ nhục nhã. Rõ ràng cô mới là mối tình đầu của Lục Dục Thần. Cô mới chân chính là người phụ nữ Lục Dục Thần yêu. Dựa vào cái gì, kết quả người người đều cho là cô là tiểu tam, cô là tình nhân! Cố Huyên Nhi vô cùng phẫn nộ, lần này không có thông qua Trầm Uyển, trực tiếp liền liên hệ với chú Trung ở Biên Hòa. "Chú Trung, xin chú... Đây là lần cuối cùng, chú giúp cháu một chút có được không?" "Cái này. . ." Đầu bên kia điện thoại, Chú Trung do dự.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]