Tưởng Ban Hoa cảm thấy đầu có chút đau, cô nghĩ chắc là di chứng của say rượu...
Hôm nay, cô khó có dịp không bị Quý Vi ban cho ân huệ phải đi dạo phố cùng cô ấy, cho nên vừa tan tầm cô liền chạy ra cửa, an tĩnh chờ chuyến xe của mình đến.
Lý Tiếu Thảo đang lấy xe ở gara, anh cầm di động gọi cho Tưởng Ban Hoa.
Tưởng Ban Hoa vừa mới lên xe, nghe thấy điện thoại reo.
"A lô?"
Ống nghe truyền đến âm thanh mềm mại, Lý Tiếu Thảo nuốt nước miếng, sau đó nói:
"Chờ tôi ở cửa!"
"Nhưng..."
Cô muốn đi làm về nhà đúng giờ nha.
Tưởng Ban Hoa chưa kịp thốt ra những lời này thì điện thoại đã tắt.
Cô nhìn vào số điện thoại của Lý Tiếu Thảo, từ trên xe đi xuống.
Bác tài quan tâm hỏi cô không ngồi sao? Cô gật đầu, sau đó bước ra khỏi xe.
Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe phong cách xe thể thao dừng lại trước mặt cô, người bên trong liền hạ cửa sổ xe xuống, sau đó nói:
"Lên xe!"
Tưởng Ban Hoa mở cửa ngồi lên, thắt dây an toàn xong, sau đó mới hỏi:
"Thế này là thế nào?"
Lý Tiếu Thảo nghiêm túc lái xe, nhàn nhạt nói:
"Đón cô tan tầm."
Lúc này đây, Tưởng Ban Hoa không biết nên trả lời với anh như thế nào, vì thế cô lựa chọn trầm mặc, nhân tiện ngáp một cái, sau đó nhắm hai mắt lại.
Khóe mắt của Lý Tiếu Thảo còn đọng hình ảnh cô ngồi bên cạnh, ý cười dạt dào trên khóe miệng. Anh chỉ đơn thuần mà hy vọng, cô có thể chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061072/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.