Vậy, chuyện gì đã xảy ra vào tối đó?
Mỗi khi Lý Tiếu Thảo nhớ tới, đều cảm thấy buồn cười. Cũng bắt đầu từ đó, anh quyết định không bao giờ để Tưởng Ban Hoa chạm vào rượu.
Ngày đó, Tưởng Ban Hoa ghé vào lưng Lý Tiếu Thảo ngủ mất, đến khi ngồi trên xe, cô mới từ từ tỉnh lại. Lý Tiếu Thảo nhớ đến mà cười ngây ngô không ngừng.
"Anh là anh trai nhà ai? Lớn lên thật đẹp mắt!"
Cô hoàn toàn không có ngồi yên trên ghế phụ, duỗi tay qua liền sờ lên mặt của Lý Tiếu Thảo, làm hại Lý Tiếu Thảo đang chạy xe yên ổn giữa đường chính, phóng lệch qua bên cạnh.
May mà ngày đó không có xe nào, bằng không chắc là xảy ra tai nạn giao thông rồi.
Tưởng Ban Hoa càng lúc càng muốn trèo lên người anh, Lý Tiếu Thảo phải dùng một bàn tay chống đỡ, cảm thấy quá nguy hiểm, vì thế bèn dừng xe ở bên đường, mở lỏng đai an toàn cho cô chui lại chỗ mình.
Cô như mèo con nằm chui vào ngực anh, miệng còn chép chép, chắc là nằm mơ thấy mình đang thưởng thức đồ ăn ngon.
Lý Tiếu Thảo thấy cô ngủ lại rồi, vừa định chuyển cô về chỗ. Không nghĩ tới cô tỉnh dậy lần nữa.
"Thạch trái cây."
Cô kinh ngạc nói.
Liền sau đó cô liền hôn lên môi anh.
Chính xác mà nói là cô gặm.
Ánh mắt của Lý Tiếu Thảo có chút mê ly, anh thấy bản thân mình hẳn là nên cự tuyệt cô, nhưng đáng chết, anh lại thích hương vị trên môi của cô.
Đó là một loại hương rượu nhàn nhạt, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061071/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.