Tưởng Ban Hoa cảm thấy tay nghề nấu ăn của cha mẹ Hách Nhân ở vào cấp độ Thần Trù.
Cô ăn thấy ngon đến muốn khóc.
"Dì, chú, đồ ăn hai người nấu ngon quá đi." Tưởng Ban Hoa không bủn xịn mà khen họ.
Phải biết rằng, cô thật sự không muốn động đũa khi hai vị trong nhà mình làm đồ ăn.
Xem ra đồ mà cô ấy thích ăn còn rất nhiều. Lý Tiếu Thảo thầm nghĩ ở trong phòng.
"Tướng ăn của cậu thật là..." Quý Vi không muốn phàn này nhưng thấy Tưởng Ban Hoa ăn vui vẻ đến nỗi để hạt cơm dính bên mép miệng nên cô ấy mới nhịn không được nói.
Tưởng Ban Hoa lại không mấy để ý, cô giơ tay lau lau miệng mình, sau đó tiếp tục ăn uống thoả thích.
"Con thích ăn vậy sau này dì cùng chú con thường xuyên qua đây làm cơm, đến lúc đó bảo Hách Nhân gọi các con tới." Mẹ Hách cười nói, sau đó quay sang Quý Vi nói tiếp: "Tiểu Vi, con cũng ăn nhiều một chút, con gầy quá."
Quý Vi nghe xong vội gật gật đầu, người thành tinh như cô ấy vậy mà ở trước mặt cha mẹ Hách Nhân lại không biết làm sao.
Có một châm ngôn thế này: Ba người phụ nữ làm thành một vở diễn. Giống như trong bữa cơm này, toàn là ba người phụ nữ nói chuyện còn ba người đàn ông không chen lọt câu nào vào cả.
Cuối cùng, mẹ Hách nói: "Nếu lúc đó dì sinh được con gái, dì đã rất hạnh phúc rồi."
Quý Vi ngẩng đầu lên nhìn Hách Nhân, anh ta làm như không có chuyện gì ngồi ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061061/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.