Tưởng Ban Hoa đứng trước gương hít một hơi thật sâu, lần đầu tiên cô cảm thấy hai nhà gần thật thuận tiện, có thể về thay quần áo, trang điểm lại một chút.
Nói cô không căng thẳng là giả, trông cô có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng thì có hàng nghìn con nai nhỏ đang chạy loạn.
Tưởng Ban Hoa lại hít sâu thêm một hơi, sau đó bước vào phòng khách, tiếng chuông cửa vừa đúng lúc vang lên.
Tâm lý vốn được xây dựng tốt lại bị tiếng chuông cửa làm xáo trộn.
Cô cau mày, nhớ rõ mình đã nói với Hách Nhân là một lát sẽ qua liền, sao anh ta lại tới gõ cửa cơ chứ?
"Lý Tiếu Thảo. Sao anh lại tới đây?"
Tưởng Ban Hoa mở cửa, thấy Lý Tiếu Thảo đang đứng trước mặt mình, cảm thấy có chút kỳ quái.
"Hách Nhân nói sợ kỹ năng diễn xuất của cậu không tốt, nên để hai chúng mình qua đây xem trước."
Không thấy hình bóng đã nghe thấy âm thanh. Tưởng Ban Hoa thăm dò nhìn về phía cầu thang, Quý Vi đang vịn vào tay vịn cầu thang, trông bộ dáng cô nàng rất mệt.
"Lúc trước tớ thấy căn hộ kiểu cũ không có gì không tốt nhưng hiện tại chân tớ đang bị thương mà không có thang máy đi đúng là mệt muốn chết." Quý Vi uể oải nói.
Tâm trạng lo lắng ban đầu của cô liền được xoa dịu rất nhiều khi thấy hai người bọn họ đến.
"Mau vào đi, không bao lâu nữa cha mẹ Hách Nhân sẽ tới."
Tưởng Ban Hoa đi vòng qua Tiếu Thảo, đỡ lấy Quý Vi, nhưng Quý Vi lại xua tay và nói: "Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-cua-co-ay-cham-rai-keo-dai/1061060/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.