Người ta thường nói: Ở đại học, quãng thời gian trôi đi chậm nhất là học kỳ đầu tiên, bước qua thời kỳ biến đổi cả tâm lý và sinh lý này, thời gian còn lại chỉ như một cái chớp mắt thoáng qua.
Ôn Viễn cũng chẳng suy nghĩ sâu xa, tháng ngày trôi đi vui vẻ bình yên. Đương nhiên nhà trường cũng hiểu tâm lý của đám sinh viên kỳ cựu này, bèn sắp xếp lịch thực tập ở kỳ nghỉ hè năm thứ ba diễn ra trước, khiến sinh viên trong trường dạy sóng.
Theo sắp xếp của khoa, tám tuần đầu vẫn tới trường học, sau đó bắt đầu quá trình thực tập. Thời gian được sắp xếp cực kì tinh vi, vì có rất nhiều người muốn thi nghiên cứu sinh thường bắt đầu ôn tập từ học kỳ hai năm thứ ba, cho nên mới nghĩ ra trăm phương ngàn kế để trốn kỳ thực tập vào hè năm ba. Giờ đã qua nửa học kỳ, hầu hết mọi người đều không thể dùng cái cớ này được nữa. Những sinh viên không có ý định học lên cao thì bắt đầu tích cực liên hệ với các đơn vị để thực tập, những người làm việc tốt sẽ có cơ hội vào làm chính thức ở đơn vị đó, so với bạn cùng ngành, đương nhiên đã đi trước một bước.
Từ khi Từ Tiểu Hà rời đi, phòng ký túc xá không có thêm ai nữa, luôn chỉ có ba người. Trong lớp có rất nhiều bạn chọn về quê thực tập, còn phòng ký túc của Ôn Viễn thì đều chọn ở lại thành phố T thực tập, ngoài lý do trình độ phát triển kinh tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-chi-dung-lai-vi-em/2378734/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.