Gần đến cuối năm, công việc ở công ty bắt đầu nhiều lên, mọi người trong phòng tài vụ cũng bận tới quay mòng mòng. Kỳ thực tập của Ôn Viễn đã kết thúc, nhưng sau hai tháng cô đã quen với tất cả mọi người của công ty, cho nên cô tự nguyện kéo dài thời gian thực tập, ở lại giúp đỡ. 
Mấy ngày nay Ôn Viễn rất vui vẻ, làm việc cũng cố gắng, buổi trưa thì được đồng nghiệp cùng phòng Tiểu Hứa lôi ra từ một đống bảng biểu, cùng ra ngoài ăn cơm trưa. Hôm qua công ty mới phát lương, sáng sớm Tiểu Hứa đã đòi cải thiện chất lượng bữa ăn, cho nên dù buổi trưa chỉ có nửa tiếng nghỉ ngơi, hai người vẫn đến khu phố đồ ăn ở khá xa nơi này. 
Hôm nay thành phố T lại có tuyết rơi, tuy là trận tuyết nhỏ song nhiệt độ cũng giảm kha khá. Ôn Viễn hơi sụt sịt, Tiểu Hứa thấy vây bèn quyết định mời cô ăn canh cay, còn cho thêm rất nhiều ớt và tiêu. Ôn Viễn nhìn bát canh cay đỏ lòm này, hơi do dự rồi cuối cùng cũng vẫn xắn tay áo nhào vào ăn. 
“Ôn Viễn, tối nay em có rảnh không?” 
“Có việc gì à?” Cách đây mấy hôm Ôn Hành Chi lại đi công tác nước ngoài, Ôn Viễn đành giữ liên lạc với anh bằng một cuộc điện thoại mỗi ngày. 
“Đi xem phim với chị nhé? Thần tượng của chị mới ra một bộ phim điện ảnh mới, hay lắm.” 
Ôn Viễn cười hì hì, đồng ý luôn, lại hỏi Tiểu Húa thần tượng của chị ấy là ai, khi chị ấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-chi-dung-lai-vi-em/2378737/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.