Trời đã bắt đầu sáng Bạch Hưng nhẹ nhàng mở mắt ra, cậu hiện tại đang ở trên giường hắn hai người không một mảnh vải che thân trên người chi chít những dấu hôn. Cậu tuyệt vọng, đây là lần đầu của cậu tại sao hắn lại làm như vậy rõ ràng hắn rất ghét cậu tại sau lại dồn ép cậu muôn làm việc này với cậu chứ. Đang mãi mê suy nghĩ thì bỗng cậu bị đạp xuống giường.
" Ai ai cho cậu ở trên giường tôi hả, mau cút đi" Đạp cậu xong Hắn tức giận quát
Cậu im lặng không muốn nói lặng lẽ nhặt quần â rồi đi ra. Cậu không hiểu rõ ràng là hắn người ép cậu làm việc này tại sao giờ cứ như là cậu dụ dỗ hắn, cậu đau lắm chứ? nhục nhã lắm chứ nhưng vẫn không làm được gì hết.
" Chơi cậu quả thực không tồi, từ giờ hỡi tôi muốn là cậu phải phục vụ tôi nhưng khi tôi tỉnh dậy không muốn nhìn thấy cậu ở trên giường của tôi" Hắn khinh bỉ nói.
Cậu cắn chặt môi im lặng, giờ thì cậu đã hiểu hậu hạ của anh ở đây không đơn giản là làm việc nhà mà còn là công cụ tiết dục cho anh, trái tim cậu như muốn vỡ ra" anh có cần phải đối xử với em như vậy không, em cũng biết đau mà" cậu suy nghĩ nước mắt đã rơi xuống hồi nào không hay.
" ừ..." cậu trả lời một cách thờ ơ không thèm nhìn mặt hắn mà quay đi.
"Cậu ta dám lơ mình" hăns suy nghĩ trong lòng, không hiểu sao anh lại rất khó chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857070/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.