Trời đã bắt đầu sáng, anh nắng rội qua khe cửa chiếu lên khuôn mặt khả ái của một cậu thanh niên. Bạch Hưng bởi vì cái nắng nên đã tỉnh dậy, cậu dọn dẹp chỗ ngủ vệ sinh cá nhân xong sau đó đi nấu bữa sáng cho anh như mọi khi.
" Cháu dậy rồi đó à" Bác quản gia nói
" Dạ " cậu cười đáp lại
" Mau vô phụ mọi người làm đi, lát cậu chủ dậy mà chưa thấy mọi thư xong xuôi sẽ la mắng chúng ta đó" bác hiền từ nói với cậu.
" Dạ cháu đi làm đây ạ" nói xong cậu vội vào bếp, mặc lên cho mình một chiếc tạp dề lấy những loại nguyên liệu trong tủ lạnh ra bắt đầu chế biến.
Qua một hồi loay hoay trong bếp, cuối cùng mọi thứ đã chuẩn bị xong xui cũng là lúc Đông Hải đi xuống. Hôm nay anh không mặc tây âu như một khi mà là một bộ đồ ngủ màu đen ở nhà, lúc này nhìn anh có vẻ hiền hơn mọi khi khi mà mặc những bộ quần áo như vậy. Anh đi tới ngồi xuống và bắt đầu ăn, ăn xong thì cũng sắp đến giờ làm anh đứng dậy đi thay đồ và đi làm.
Anh đã đi rồi cậu cũng đã được thoải mái hơn một chút nên cũng tranh thủ ăn một ít rồi tiếp tục làm công việc của mình. Cậu cứ như vậy mà làm hết việc này đến việc kia như mọi ngày.
Còn về phía anh đang bận bịu làm việc thì bỗng chuông điện theo reo lên nhìn vào điện thoại thì thấy người gọi đến không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857073/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.