Cậu vừa về tới nhà vừa hay hắn cũng kịp lúc về, định sẽ đi vào phòng vì hiện tại cậu còn sợ hắn vì chuyện đêm đó nên muốn tránh mặt, chưa kịp đi được bao lâu thì cậu đã bị hắn kéo lại.
" Khá khen cho cậu dụ dỗ được Thiên Phong nên giờ lơ tôi đúng không, đúng là đồ đĩ lẳng lơ cậu nên nhớ cậu đang nợ tiền tôi và là người hầu của tôi" hắn tức giận nói.
" Em không có mau bỏ tay em ra em mệt muốn được nghỉ" cậu khó chịu vùng vẫy thoát khỏi hắn.
" Hư..đồ đĩ như cậu mà còn giả thanh cao làm gì, sao tôi chơi cậu không sướng nên đi tìm giám đốc Lưu để thõa mãn đúng không" hắn khinh bỉ nói không hiểu sao nghĩ đến chuyện này hắn thật sự rất khó chịu.
" Nói cho cậu biết Lưu Thiên Phong coi chừng chỉ muốn chơi cậu thôi, chứ không hề thích cậu đậu" Đông Hải nói
" Anh...anh ấy không giống như anh em tin anh ấy là người tốt" Cậu phản bác
" Không giống tôi, vậy ý cậu tôi là người đê tiện sao, được nếu thích thì tôi chiều" Nói xong anh nhắm tới môi cậu mà hôn xuống anh dùng lưỡi của mình tách răng cậu ra luồng lưỡi của mình vào mà cắn mút.
" Ưm...ưm.." bị anh bất ngờ hôn tới cậu không biết làm gì chỉ biết lí nhí rên rỉ mà vùng vẫy.
" Cậu nên nhớ cậu là người hầu của tôi cho nên phải làm cho đúng vai trò của mình đi" hắn buông môi cậu ra nhắc nhở xong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-em-bo-cuoc-roi/2857069/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.