Mấy ngày sau đó Dịch Tư Nghiêm như mất hồn, anh chẳng có tâm trạng để làm việc, một mực tới chỗ Dịch Hoài Tự làm rõ thân phận của cô trên chiếc máy bay kia. Cuối cùng thì bọn họ lại chỉ đưa lại cho anh hành lí đã cháy khét, cơ thể cô đã không còn nguyên vẹn. Vụ nổ bom đó đã kéo theo gần hai trăm nạn nhân chết không có xác.
Tuy không còn xác nhưng Dịch Tư Nghiêm kiên quyết làm cho Châu Liên một ngôi mộ, tổ chức lễ tang hệt như vợ hợp pháp của anh. Chuyện này người của Dịch gia tất nhiên ngăn cản, chỉ có điều anh quá cứng đầu. Hơn nữa chuyện anh mất đi đứa con thực sự khiến ông cụ Dịch có chút đau lòng nên cũng chẳng ngăn cảm anh thêm nữa, anh muốn làm gì cũng kệ.
Ngày anh đứng trước mộ cô nói lời từ biệt lần cuối cùng trời đổ cơn mưa lớn. Từng hạt mưa lạnh buốt, gió mạnh như muốn gào thét giết chết một người đàn ông xuẩn ngốc như anh vì đã lỡ để cô tổn thương, để cô một mình, để rồi một ngày anh chẳng thể nhìn thấy cô nữa… Đây cũng coi như sự trừng phạt lớn nhất với anh, như một vết sẹo lớn trong lòng mãi chẳng thể lành…
Và cứ thế nỗi đau kia để lại trong anh quá nhiều sự nuối tiếc. Anh dằn vặt lấy mình, đem thân thể mình lên để trút giận. Cuối cùng thì cơ thể cường tráng khỏe mạnh kia cũng gục ngã.
Những chai rượu tây mạnh khiến dạ dạy anh phị phá hủy một cách nghiêm trọng. Anh bị xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773083/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.