Lưu Nhiên ôm má mình cười gằn: “Được, cậu bây giờ đối xử với ân nhân cứu mạng mình như thế sao?”
Dịch Hoài Tự thực sự phát cáu với Lưu Nhiên. Người đàn bà này từ đầu tới cuối luôn đứng ở phía sau để thao túng mọi chuyện. Nhân tiện hôm nay ông ta cũng giải quyết xong tất cả mọi chuyện, từ hận thù quá khứ cho tới hiện tại.
“Ân nhân? Cô thực sự nghĩ rằng mọi chuyện cô làm tôi không biết chút nào thật sao? Nếu như không phải cô ép chết Từ Giai, nếu như không phải cô ở một bên khích tướng tôi, tôi sẽ làm những chuyện đáng xấu hổ và dơ bẩn kia với cô ấy sao?” Dịch Hoài Tự vừa nói vừa dồn Lưu Nhiên vào chân tường. Người hầu gần đó cũng bị ông ta quát lui hết ra ngoài. Hiện tại chỗ này chỉ còn lại Dịch Hoài Tự và Lưu Nhiên.
“Cậu thực sự đổ hết tội lỗi lên người tôi? Chuyện là do cậu làm, bây giờ lại nói tôi xúi giục… Nực cười…”
Dịch Hoài Tự nắm tóc Lưu Nhiên kéo xuống áp thật chặt vào phía tường. Ông ta cười lớn, tròng mắt cũng đỏ rực lên.
“Đến tận lúc này rồi cô còn cãi cố? Nếu không phải tại cô, mọi chuyện bây giờ cũng không đi vào ngõ cụt thế này. Cuộc đời Dịch Hoài Tự tôi hối hận nhất là biết tới người phụ nữ độc ác như cô…”
Trái với gương mặt tức giận kia Lưu Nhiên lại càng cười lớn, bà ta lúc này thực sự có vấn đề rồi. Dịch Hoài Tự càng phát điên thì Lưu Nhiên lại càng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-sao-khoi-vong-tay-anh/2773086/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.