Tiêu Thầm giúp đồng nghiệp trong văn phòng mua café, lại nhờ nhân viên trong quán đưa đến công ty họ.
“Lát nữa anh có về công ty không?” Giang Hiểu Thăng hỏi Tiêu Thầm.
“Không, về nhà luôn.”
“Được rồi, vậy em đi trước đây.” Công ty cách quán café này rất gần, đi bộ cũng chỉ mất vài phút.
Trước khi đi, Giang Hiểu Thăng đột nhiên nhớ ra điều gì đó: “Đúng rồi sếp ơi, sắp hết hạn đăng ký du lịch đó, anh còn chưa đăng ký đúng không?”
“Ừ, chưa.”
“Vậy năm nay anh đi không? Có đăng ký không? Còn chần chừ nữa là danh sách bị nộp mất đó.”
Tiêu Thầm gật đầu: “Có.”
“Vậy được, lát nữa em về công ty điền đơn luôn, năm nay vẫn đi với cô chú của anh à?”
“Không phải.”
“Thế là đi với chị dâu?” Giang Hiểu Thăng cười, “tính ra thì cũng lâu rồi em không gặp chị dâu.”
“Đừng gọi chị dâu nữa.” Tiêu Thầm bước đến chỗ ngồi bên cửa sổ, “anh đã ly hôn rồi.”
Giang Hiểu Thăng sững sờ, chớp chớp mắt như điên, lát sau mới bình tĩnh lại, vội vàng đi theo Tiêu Thầm: “Ly hôn? Ly hôn á?! Ôi mẹ, chuyện từ khi nào?”
“Vài tháng rồi.”
“Chuyện gì vậy?” Giang Hiểu Thăng kéo ghế ngồi xuống, “sao lại ly hôn chứ?”
“Không sống với nhau được nữa thì ly hôn thôi.” Tiêu Thầm thuận miệng đáp.
Giang Hiểu Thăng không biết diễn tả thế nào: “Ấy…cũng đột ngột quá, tuy rằng trước giờ em vẫn thấy tình cảm giữa hai người rất nhạt…nhưng thật sự không nghĩ đến vô cớ lại ly hôn thế này, anh chị mới kết hôn vài năm thôi mà?”
“Thưa anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-huong/1808211/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.