Chương trước
Chương sau
Thời gian tốt đẹp không kéo dài mãi.
Sói là một kẻ săn mồi xảo quyệt và kiêu ngạo. Bản chất khát máu khiến một kẻ đã vài tháng không đi săn như Lang Huy bị đói khát, những quả mọng nho nhỏ ấy căn bản không thể làm cho hắn no bụng được, còn có mấy con cá quế tích trữ vào mùa thu ăn cũng gần hết rồi. Hắn nhìn Bạch Nhiễm ngây thơ ỷ lại, thậm chí có đôi khi hắn kìm lòng không được tự hỏi bé thỏ của hắn sẽ có hương vị gì.
Nhất định là rất ngon ngọt.
   
Lang Huy cảm thấy khiếp sợ trước bản tính tự nhiên.
 
Màn đêm buông xuống, Bạch Nhiễm nằm cuộn tròn trong ngực hắn, gối đầu lên đuôi hắn ngủ ngon lành.
Lang Huy cẩn thận đẩy Bạch Nhiễm ra một chút, đặt chú thỏ nhỏ lên chiếc giường lá khô lạnh lẽo.
  
Nhìn Bạch Nhiễm bởi vì rét lạnh mà co rúm lại khiến lòng hắn mềm nhũn cả ra.
"Anh sẽ về sớm thôi..." Lang Huy kìm chế xúc động ôm ấp Bạch Nhiễm một lần nữa, hắn cũng không nhìn lại mà chui khỏi động rồi lao về phía đồng trống đầy tuyết.
Hắn nhớ rõ có một đàn hươu đang ở gần đây.
Bạch Nhiễm từ lâu đã quen với lồng ngực ấm áp kia, cậu nằm trên giường lá khô không bao lâu thì hắt hơi một cái, sau đó mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Phát hiện Lang Huy không có bên cạnh, cơn buồn ngủ ban đầu của Bạch Nhiễm lập tức vơi đi gần hết.
  
"Lang Huy? Sói ngốc ơi sói ngốc!"
  
Cậu không biết Lang Huy đã đi đâu, chỉ có thể la hét khắp nơi trong hang đá, nhưng không có ai trả lời.
  
Bạch Nhiễm có chút lo lắng nhìn ra ngoài hang: Lang Huy đi ra ngoài rồi phải không?
  
Nhưng bên ngoài lạnh như vậy, cho dù là sinh vật mạnh mẽ như tộc sói cũng sẽ bị tiêu diệt bởi sự khắc nghiệt nhất của tự nhiên.
  
Cậu hít hít mũi, đôi tai một thẳng đứng một cụp xuống run rẩy.
  
Duỗi chân trước ra, Bạch Nhiễm cẩn thận chui ra khỏi hang đá.
  
Bên ngoài tuyết rơi dày đặc, gió thổi lạnh buốt, lạnh đến mức Bạch Nhiễm run bần bật. Đối mặt với gió lạnh, cậu cố gắng mở mắt ra, kìm nén nước mắt, tìm kiếm thanh âm của Lang Huy.
Giữa vùng mênh mông trắng xóa, cậu nhìn thấy một con sói đơn độc.
  
Nhưng mà...
 
Bạch Nhiễm giật giật cái miệng ba cánh nho nhỏ, trong mắt bỗng nhiên tràn ngập vẻ sợ hãi. Lang Huy cong lưng, trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng nhe răng cảnh cáo, mà ở đối diện hắn, có hơn chục con vật có hình dáng tương tự hắn đang đứng sừng sững.
  
Là một bầy sói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.