Bên ngoài Vương Thành, một đội xe ngựa đang trùng trùng điệp điệp đi trước, Mộ Hàn Dạ mặt không biểu tình ngồi ở bên trong xe, giống như lão tăng nhập định.
Hoàng Viễn nhắc nhở nói: "Sắp vào cửa thành rồi, cao hứng một chút." Bằng không nếu là để cho dân chúng nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ này, chỉ sợ lại muốn nói ba năm tháng.
Mộ Hàn Dạ trầm thống thở dài: "Cao hứng không nổi."
Hoàng Viễn đầu ong ong vang, lại nữa?
"Thân là vua của một nước, lại tùy ý yêu hậu hoành hành mà vô lực ngăn cản, còn có mặt mũi nào mà nói đến hai chữ cao hứng." Mộ Hàn Dạ thê lương đau khổ cười, "Chi bằng rút kiếm tự vận, đến cửu tuyền tạ tội với liệt tổ liệt tông Thất Tuyệt quốc."
Hoàng Viễn: "..."
Mộ Hàn Dạ chậm rãi rút ra đoạn phong kiếm.
"Đừng náo loạn nữa." Hoàng Viễn lao tâm lao lực quá độ -- Đơn giản là sáng nay rời giường có hơi gấp, cho nên không có bồi hắn làm chuyện kia, cư nhiên liền biến thành yêu hậu hoành hành?
Mộ Hàn Dạ nhân cơ hội nói: "Vậy A Hoàng hôn ta một chút."
Hoàng Viễn chỉ xem như không có nghe thấy, khom lưng vén màn xe bước ra: "Tần cung chủ !"
Mộ Hàn Dạ đành phải tiếc nuối thở dài.
Bên trong Vương Thành, dân chúng sớm đầu người toàn động, lập tức từ sớm liền ra ngoài chiếm vị trí, chen lấn ở hai bên đường chật như nêm cối. Hai tầng Sơn Hải Cư cũng ngồi đầy thực khách, Ôn Như Mặc cùng Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149380/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.