Vừa đứng lên thì đã bị một lực mạnh kéo xuống làm tôi ngồi thụp xuống ghế.
Chưa kịp định hình tâm lí thì Tống Hoài Nam đã cướp lấy ly rượu trên tay tôi, bá đạo uống một hơi sạch sẽ.
- Nhu Nhu không giỏi uống rượu, tôi uống thay cô ấy.
Diệp Chi chắc cũng chưa tính tới bước này, trên mặt không giấu được sự ghen tức.
Cũng phải, 10 Lâm Chí Vĩ cũng chưa chắc bằng 1 Tống Hoài Nam, người như cô ta ghen ăn tức ở là phải.
Thấy ai cũng đang nhìn, quá bức bối nên tôi chuồn ra ngoài cho khuây khoả chút.
Tôi đi tới ban công ở cuối hàng lang, dừa vào thành lan can hít một hơi thật sâu, đắm chìm vào thế giới của riêng mình.
Cảnh sắc ban đêm ở Châu Thành thật đẹp, bao năm qua chỉ cho học hành và yêu đương mà tôi quên mất bản thân mình.
Nghĩ lại 5 năm thanh xuân bị lãng phí liền thấy tiếc nuối.
Chợt có tiếng bước chân đi tới, nhìn ra đằng sau thì thấy Lâm Chí Vĩ đang tiến lại gần.
Thật là phiền phức, đã cố tình trốn đi mà vẫn còn đi theo, bị điên à?
Tôi liền đi vào trong nhường chỗ này cho hắn ta, lúc đi qua hắn thì bị níu tay.
- Hạ Nhu Ái, em và Tống Hoài Nam là sao vậy?
- Anh đứng trên cương vị gì để hỏi tôi? Bạn trai cũ? Bạn cũ? Hay người lạ?
Tôi xù lông lên đáp trả hắn, nghĩ tới những chuyện trước đây hắn làm liền muốn đá cho hắn một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-con-em-roi-vao-tay-soi-roi/2840142/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.