Trên xe...
Nhu Ái vẫn còn giận hờn ông Hạ, chắc chắn là cô được nhặt về nuôi còn Tống Hoài Nam mới là con ruột.
Ánh nhìn chú mèo nhỏ bên cạnh đang phụng phịu thì liền dỗ.
- Nhu Nhu đừng giận nữa, anh đưa em đi ăn lẩu được không nào?
Nghe tới lẩu mắt cô liền sáng lên y như một đứa trẻ con. Lâu lắm rồi cô chưa được ăn lẩu.
Thấy cô đã vui vẻ trở lại anh mới an lòng. Cô khó chịu thì anh cũng sẽ khó chịu theo.
...
Ngồi xuống bàn, cô háo hức lật từng trang menu chọn món, anh cũng nuông chiều để yên cho cô gọi, mặc dù biết anh sẽ là người ăn nhiều hơn.
- Cậu muốn gọi gì thêm nữa không?
Anh lắc đầu. Gọi thêm nữa chắc tí anh ăn đến bể bụng mất.
Anh rất trân trọng công sức của người lao động nên không muốn bỏ mứa lại cái gì.
Đang vui vẻ nói chuyện thì chợt cô cảm thấy không ổn. Có cái gì đó đang...
Tại sao lại là lúc này chứ?
Cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh kiểm tra. Thực sự là bà dì đã ghé thăm a~
Bây giờ phải làm sao đây? Ông trời đang trêu đùa cô phải không hả???
Đang rối rắm không biết làm gì thì có ai đó gõ cửa buồng vệ sinh của cô.
- Cô Hạ Nhu Ái đúng không ạ?
Nghe có người lạ biết tên mình cô liền bật chế độ đề phòng.
- A.. Ai vậy ạ?
Nhu Ái cẩn trọng trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-con-em-roi-vao-tay-soi-roi/2840118/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.