*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Hân Nghiêu cảm thấy cơn giận lần này của Lưu Vũ không dễ bỏ qua.
Hắn uống rượu say, trở về phòng lại ôm Lưu Vũ hoan ái một phen, ngủ đặc biệt thư thái. Ngày hôm sau theo thói quen mà tỉnh dậy, đầu hắn còn chút hơi men, quay người muốn ôm tiểu thê tử tiếp tục ngủ. Ai ngờ sờ sờ bên cạnh cả buổi chỉ thấy một khoảng không, một chút nhiệt độ cơ thể cũng không còn. Lưu Vũ đã đi ra ngoài rất lâu rồi.
Từ trước đến nay, nào có đạo lý thê tử bận rộn, trượng phu còn ngủ say. Trương Hân Nghiêu tự nhận mình là một người chồng mẫu mực liền nhanh chóng tỉnh táo, xuống giường thay quần áo đi tìm Lưu Vũ.
Tuyết rơi suốt cả một đêm, tích dày cả sân. Phần tuyết dưới cùng bị ép chặt thành băng, chỉ có một con đường nhỏ miễn cưỡng được dọn sạch, lắc rắc vài bông tuyết nhỏ.
Khói trắng bốc lên từ ống khói nhà bếp, chắc hẳn Lưu Vũ đang nấu ăn. Trương Hân Nghiêu chống tay đứng trước cửa hai giây, quyết định quay về phòng cầm thêm một cái áo khoác dày. Tuyết không lạnh rồi cũng hóa tuyết lạnh, bây giờ so với tối qua còn lạnh nhiều hơn.
Hắn đến phòng bếp, vén rèm lên, quả nhiên nhìn thấy Lưu Vũ bận rộn bên trong.
"Chàng tỉnh rồi?" Lưu Vũ giương mắt nhìn hắn một cái, tay vẫn thoăn thoắt làm việc. Cậu cầm chảo lớn trên bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429676/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.