*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm mới sắp đến gần, trên phố cũng vắng người qua lại.
Sau khi xử lý xong công việc, Trương Hân Nghiêu quay người về phủ, phát hiện ngoài cửa treo thêm hai chiếc đèn lồng đỏ rực.
Đèn lồng to tròn, lập lòe ánh lửa hồng, phía trên phủ một lớp tuyết trắng mỏng. Gió lạnh từng cơn lướt qua, nhẹ nhàng thổi bay những bông tuyết trắng, làm cho chiếc đèn lồng vụng về lắc lư theo.
Trương Hân Nghiêu vốn mây đen giăng đầy mặt, nhìn thấy đèn lồng mới sực tỉnh mình đã về nhà, cơ bắp đang căng thẳng cũng chậm rãi thả lỏng. Hắn ở ngoài phủ sửa sang lại một chút, điều chỉnh cảm xúc rồi mới cười nhạt vào nhà.
Lưu Vũ ngồi trên ghế bát tiên trong phòng cắt hoa giấy, trên bàn chất đống không ít giấy đỏ vụn. Thấy hắn trở về, ánh mắt cậu sáng lên, vội vàng buông kéo xuống đi rót trà. Đem ly hồng trà nhét vào tay Trương Hân Nghiêu, cậu một bên phân phó phụ nhân đem thức ăn dọn lên, một bên giúp hắn thay quần áo.
Trên áo khoác còn vương mùi khói nhàn nhạt, bị Lưu Vũ ngửi thấy. Lông mày cậu khẽ nhíu, động tác trên tay cũng không vì thế mà ngừng lại:
"Chàng hút thuốc sao?"
"Ừm." Trương Hân Nghiêu thừa nhận, cúi đầu nhìn chằm chằm thê tử, "Em ngửi được?"
Kỳ thật mùi khói rất nhạt, không kề sát mũi vào thì gần như không ngửi thấy. Nhưng Trương Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429674/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.