"Sau này lại nghĩ về tôi nhiều hơn, được không?"
Ngô Hải nói xong liền cúi người xuống, phủ lên môi Lưu Vũ.
Lưu Vũ đột nhiên mở to hai mắt.
Ngô Hải ôn nhu hôn cậu, khống chế đôi tay đang vùng vẫy của Lưu Vũ. Cậu dường như không ngờ anh lại đột nhiên hôn mình, liên tục né sang bên cạnh nhưng rất nhanh lại bị Ngô Hải ghé sát. Lưu Vũ kinh hoảng, giống như một con thỏ nhỏ bị sói to vây đuổi, chặn hết đường thoát. Cậu bị hôn đến nghẹt thở, nhịn không được cắn môi Ngô Hải một cái, lúc này mới được buông tha.
Ngô Hải liếm khóe môi, anh bị Lưu Vũ cắn rách một lỗ, trong miệng toàn là mùi máu tươi. Phần môi đã không chiếm được, vậy thì mình xuất binh sang nơi khác. Anh dời sự chú ý khỏi môi Lưu Vũ, cúi người hôn xuống phía dưới, từ chiếc cổ thon dài đến lồng ngực đang phập phồng theo từng hơi thở.
Có lẽ Ngô Hải xây dựng hình tượng thường ngày quá mức ôn nhu, thế nên Lưu Vũ quên mất anh ta cũng vốn là một quân nhân. Cậu run rẩy cảm nhận hơi thở của Ngô Hải phả trên từng tấc da thịt quanh cổ, cảm giác như bị sói hoang đè dưới thân. Nhất thời lông tơ dựng hết lên, đầu v* bị kích thích đứng thẳng.
Cậu đã năm năm không cùng người khác hoan ái, thân thể cực kì mẫn cảm. Mặc dù động tác của Ngô Hải không hề thành thục, nhưng lại mang theo chút hương vị mới lạ. Hạ thân run rẩy ngẩng đầu, phần hông không tự chủ co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429663/chuong-6-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.