*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngô Hải bị động tác vô thức của Lưu Vũ đánh thức.
Anh vốn không có thói quen ngủ chung với người khác, vì vậy anh liền thức dậy ngay khi người trong lòng di chuyển. Mở mắt ra, anh thấy Lưu Vũ nằm trong vòng tay mình, chiếc chăn bông theo chuyển động tuột nhẹ, chỉ đủ che hờ bờ vai gầy run rẩy.
Đông Bắc tháng mười hai âm lịch, nhiệt độ trong và ngoài phòng chênh lệch lớn. Lưu Vũ khẽ cau mày vì lạnh, nhưng vẫn không tỉnh dậy. Ôm chặt vòng eo của Ngô Hải, Lưu Vũ vùi đầu vào lồng ngực ấm áp. Lắng nghe nhịp tim của anh, cậu như cảm thấy nhẹ nhõm hơn, thả lỏng cơ thể rồi lại chìm sâu vào giấc ngủ.
Ngô Hải sau khi bị cọ vào người cũng không dám động đậy.
Anh cẩn thận kéo chăn bông lên, nhẹ nhàng như sợ đánh thức người thương. Lưu Vũ không chút phòng bị rúc vào trong vòng tay Ngô Hải, hệt như một chú mèo con tìm chút hơi ấm đêm đông.
Người anh mong nhớ suốt năm năm cuối cùng cũng thuộc về mình, Ngô Hải không khỏi cong cong khóe môi. Anh cảm thấy mọi thứ như một giấc mộng, cúi đầu hôn nhẹ lên tóc Lưu Vũ.
Lưu Vũ bị nụ hôn làm cho tỉnh thức, chật vật mở đôi mắt mờ sương. Ánh mắt mơ màng nhìn xung quanh rồi rơi vào trên mặt Ngô Hải. Cậu ngẩn ngơ trong một giây rồi đột nhiên mở to mắt, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429662/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.