*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngô Hải hoảng hốt không hiểu tại sao nơi này lại cháy nên vào bếp kiểm tra. Nhưng tìm cả buổi chỉ thấy một luồng khói đen bốc nghi ngút, không hề có ngọn lửa nào. Ngoại trừ hai vật thể đen thui nằm trơ trọi trên mặt đất, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường. Ngô Hải cầm lên xem xét, phát hiện đó là hai củ khoai lang đã được nướng chín. Củ khoai cháy khét, lớp vỏ giòn vỡ ra ngay khi chạm vào.
Ngô Hải đoán Lưu Vũ chắc muốn ăn ít khoai lang nướng.
Bác sĩ kê đơn thuốc cho biết người bị suy gan rất dễ cáu gắt, sợ rằng Lưu Vũ thấy khoai lang chưa nướng xong nên tức giận đến mức không thèm ăn cơm trưa. Nghĩ đến đây, Ngô Hải đứng dậy, đi tới phòng Lưu Vũ nhẹ nhàng gõ cửa. Bên trong có tiếng sột soạt, cánh cửa gỗ đẩy ra. Lưu Vũ rũ mắt không nhìn anh, hai khóe mắt đỏ bừng. Cuốn sách trên tay cậu đã được lật gần hết, nhìn là biết chưa ăn gì cả trưa.
Ngô Hải không hỏi nguyên nhân, chỉ hỏi cậu: "Tôi nướng khoai lang cho em được không?"
Giọng của anh rất nhẹ nhàng, Lưu Vũ ngẩng đầu liền thấy Ngô Hải đang dịu dàng nhìn mình. Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, Lưu Vũ không khỏi có chút áy náy. Ngô Hải tưởng cậu đã ưng thuận, liền đi xuống phòng bếp rửa khoai lang.
Hồi còn trong học viện quân sự Trương Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429660/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.